Thuở ấy

Thuở ấy
Trong thơ anh chưa có hồ nước ấy Nơi Mắt Nâu ngơ ngác một mình Gió từng thổi mang tóc em run rẩy Về phương trời vô định, không anh… Nơi tình yêu gửi trên lá phong xanh

(Ảnh: Nhà thơ Bùi Thanh Huyền)


THUỞ ẤY 

 

Trong thơ anh chưa có hồ nước ấy

Nơi Mắt Nâu ngơ ngác một mình

Gió từng thổi mang tóc em run rẩy

Về phương trời vô định, không anh…

 

Nơi tình yêu gửi trên lá phong xanh

Thuở ấy em đi qua, vô tình không đợi

Đôi môi khát, lá xanh nhức nhối

-Chạm vào lá đi em

Chạm vào lá đi em!

 

Ước nhốt được mình trong tiếng chim

Có lần em ngước lên nghe lảnh lót

Ôi Vàng ảnh, Vàng anh thuở trước

Sao tiếng chim không vương áo em?

 

…Bây giờ anh đã có em

Quá khứ ấy thuộc về anh tất cả

Tóc có bay muôn chiều muôn ngả

Đã tụ về ngoan ngoãn ngủ trong anh!

 

Bùi Thanh Huyền