Thương lắm một miền quê
- Thứ tư - 12/07/2023 07:11
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: NTT)
THƯƠNG LẮM MỘT MIỀN QUÊ
(Nguyễn Thị Toán)
Anh có về Sông Hậu với em không ?
Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái
Đò qua rồi câu ca còn ở lại
Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa….
Anh có cùng em về với Cần Thơ?
Cây cầu Tình Yêu lung linh sông nước
Bến Ninh Kiều xuyến xao lời hẹn ước
Mỗi ánh mắt, nụ cười đều chan chứa yêu thương….
Anh có về thành phố bên sông
Nghe cá quẫy lao xao ngắm vầng trăng mười bẩy
Trăng vẫn tròn đầy mà xa xôi biết mấy!
Để con nước ròng vời vợi nỗi chờ mong...
Anh có về miền quê gạo trắng nước trong …
Có bánh Khọt, bánh Phu Thê... thảo thơm tình người mộc mạc
Chiếc bánh nhỏ gói cả hương trời đất
Tiếng miệt vườn ngọt lịm ướp men say...
Cho lòng em thành sông nước Miền Tây
Thao thiết chảy giữa đôi bờ bát ngát
Cánh Lục Bình tím dòng trôi mải miết.
Da diết câu hò tình bậu dở dang...
Thành con thuyền độc mộc lang thang
Chở nhớ thương đi khắp miền châu thổ
Đêm Cần Thơ dập dềnh sóng vỗ
Gối bến Ninh Kiều neo giữ một vầng trăng…
Em muốn là chiếc xuồng trên chợ nổi Cái Răng
Chở đầy ắp trái cây, ngọt phù sa xứ sở
Là áo bà ba, khăn rằn, câu vọng cổ
Bông điên điển vàng, bướm đậu trái mù u…
Sẽ mãi còn thương, thương đến bao giờ !
Câu Dạ cổ hoài lang, tiếng đờn ca tài tử ...
Lắc lẻo cầu tre, mênh mang lời ru buồn của mẹ
Sao không lấy chồng gần mà đi lấy chồng xa…
Miền Tây...Miền Tây sông nước bao la
Như tình yêu mãi dạt dào dẫu cuộc đời hữu hạn.
Hậu giang ơi! Một lần em đến
Mà thao thức hoài thương lắm
một miền quê….
Miền Tây, tháng 7/2023
NTT