Thương nhớ tháng Giêng

Thương nhớ tháng Giêng
Là người nhà quê, tôi yêu hàng dâm bụt Yêu những con đường rợp bóng tre xanh Yêu những bến đò, bụi chuối, vườn chanh Thương áo nâu sòng, tay chai sần của mẹ

 

Là người nhà quê, tôi yêu hàng dâm bụt

Yêu những con đường rợp bóng tre xanh

Yêu những bến đò, bụi chuối, vườn chanh

Thương áo nâu sòng, tay chai sần của mẹ

 

Là người nhà quê, tôi yêu cỏ bờ đê

Yêu những chiếu chèo những đêm làng mở hội

Những mái tranh quê, cạnh con đường lầy lội

Nhớ lũy tre làng vẳng tiếng ngoại đưa nôi

 

Là người nhà quê, tôi nhớ vị bánh trôi

Bánh canh cá rô, bánh Cáy làng Nguyên Xá

Nhớ nón Quỳnh Côi, tiếng búa rèn làng Lác

Nhớ lễ hội Bát Nàn, lễ xin Ấn đầu năm

 

Là người nhà quê, tôi thèm một bữa ăn

Sum họp gia đình mỗi chiều Ba mươi Tết

Bên nhánh Đào phai cùng hương vòng thơm ngát

Ngắm vạt nắng giữa đồng, để thương nhớ tháng Giêng

 

Lương Duyên Thắng