Tình anh muối mặn

Tình anh muối mặn
“Người đi thăm thẳm từng mây Người về khắc khoải đêm ngày chờ mong” Em bảo em đi sẽ chóng về Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe! Không buồn sao được, nhưng anh ráng Ráng mãi... Sao em chẳng thấy về ?!

(Ảnh: Kim Anh)


TÌNH ANH MUỐI MẶN 

(Lê Quang Tuệ)

 

“Người đi thăm thẳm từng mây 

Người về khắc khoải đêm ngày chờ mong”

     

Em bảo em đi sẽ chóng về 

Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe!

Không buồn sao được, nhưng anh ráng 

Ráng mãi... 

Sao em chẳng thấy về ?!

 

Em bảo: em đi em nhớ anh!

Rằng xong công việc sẽ về nhanh 

Công việc bao giờ xong em hỡi!

Dằng dặc buồn thương tê tái anh. 

 

Nhớ em anh chẳng biết làm sao

Ngơ ngẩn đi ra lại đi vào 

Thao thức hằng đêm không ngủ được 

Một mình ra cửa ngóng trăng sao.

 

Nhớ em anh chẳng biết tìm đâu 

Như kẻ yêu xưa đợi dưới cầu 

Người yêu không đến chàng vẫn đứng 

Nước dâng... 

Chàng ngập dưới dòng sâu (*)

 

Nhớ em, anh nhớ em da diết

Anh đợi từng giây, ngóng từng giờ 

Ngày lại ngày qua, trăng tròn khuyết 

Anh ngước nhìn trăng

Trăng bơ vơ...

 

Một ngày không gặp tựa ba năm  (**)

Mười ba ngày qua trong nhớ mong 

Ba chín năm ròng em có biết?

Khắc khoải ngày đêm anh ngóng trông. 

 

Ba chín năm ròng trong nhớ mong 

Mây trắng càng thêm trắng bềnh bồng 

Mái tóc muối tiêu thành muối mặn 

Muối mặn - tình anh Em biết không?!...

 

LQT-2003

 

—-----

(*) Xưa có cô gái hẹn gặp người yêu dưới chân cầu. Cô gái không đến, chàng trai thủ tín ôm chân cầu đợi người yêu, nước dâng ngập chân cầu, chàng chết...

(**) Cổ thi: " Nhất nhật bất kiến như tam thu"

Mạn dịch: Một ngày không gặp tựa ba năm.