Tỉnh mộng đi thôi!

Tỉnh mộng đi thôi!
Chẳng lẽ ta đi mãi cái hành lang già cỗi, Ba vạn sáu ngàn ngày, Hun hút rêu phong, Mặt Trời chợt giấc, Mặt Trăng rụng hoài ?...


(Ảnh: Kim Anh)

TỈNH MỘNG ĐI THÔI! 
(Anh Vũ)

 


Chẳng lẽ ta đi mãi cái hành lang già cỗi, 

Ba vạn sáu ngàn ngày, 

Hun hút rêu phong, 

Mặt Trời chợt giấc, 

Mặt Trăng rụng hoài ?... 


Chẳng lẽ đêm nào ta cũng ngắm, 

Sương móc trắng trời, 

Quạ kêu hoảng hốt, 

Đống lửa thuyền chài, 

Cây phong lá trút, 

Một tiếng chùa Hàn Sơn, 

Nửa đêm bất chợt, 

Gọi ta về nhớ mãi những mùa Đông? 

Mở cô đơn dò dẫm tới vô cùng ... 


Chẳng lẽ ta cứ cố lên lầu, 

Nhìn Mặt Trời tựa vào núi tuyết, 

Mặt Trời trắng phau, 

Hoàng Hà cũng trắng, 

Dòng sông chảy xiết, 

Chỉ có biển xanh, 

Nuốt thời gian trôi đi biền biệt , 

"Bôn lưu đáo hải bất phục hồi"...


Chẳng lẽ hạnh phúc cuộc đời , 

Sinh, Lão, Bệnh rồi đến ngày tan nát? 

Thân mục cỏ cây, 

Côn Sơn nước vẫn chảy đêm ngày... 

Rì rào ngàn thông, 

Trăng chiếu ánh tới Trúc Mai... 


Những thành tựu khoa học hôm nay, 

Đào huyệt mộ cho loài người xuống hố. 

Lòng tham không còn ai chế ngự, 

Nhe nanh ma quỷ, 

Ngọt xớt thịt người... 

Ma Ba Tuần dắt Quỷ Sa Tăng

Chễm chệ lên ngôi... 


Khoa học cho tham vọng con người , 

Không còn điểm dừng, 

Không còn điểm tới...  

Lấy Cơ Tâm thay Tâm Pháp muôn đời... 

Không tin có linh hồn

Nên phóng túng ăn chơi... 


Khoa học từng chứng minh Ý Thức cũng là nơi, 

Phát trường sóng thiết bị đo đếm được. 

Gà hay trứng 

Câu hỏi muôn đời, 

chỉ là ngụy biện . 

Vật Chất, Tinh Thần chỉ Một mà thôi! 


Vậy là có Linh Hồn, 

Bởi nó không mất đi, 

Vật Chất- Linh Hồn chẳng mất đi, 

Năng Lượng biến hinh, 

Tồn tại mãi...


Vòng quay cuộc đời, 

Ngắn ngủi quá đi thôi... 

Luật Nhân Quả trao tay cho kiếp Luân Hồi. 


"Nhân tại Mê trung"

Thích Ca đã nói rồi 

Ai ơi! Tỉnh mộng đi thôi...