Tình yêu của thuyền

Tình yêu của thuyền
Có con thuyền được nước nâng niu Sóng dịu dàng đẩy đưa bờ bến lạ Có một ngày tình trao tha thiết Ôm nước vào lòng thuyền đắm sông sâu. Anh dấu yêu, tình mình có vậy Đau khổ tìm về khi đã ở trong nhau?!



(Ảnh: Pixabay)


 

TÌNH YÊU CỦA THUYỀN

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Có con thuyền được nước nâng niu

Sóng dịu dàng đẩy đưa bờ bến lạ

Có một ngày tình trao tha thiết 

Ôm nước vào lòng thuyền đắm sông sâu.

 

Anh dấu yêu, tình mình có vậy

Đau khổ tìm về khi đã ở trong nhau?!

 

***

 

Em trả cho anh những mùa cỏ biếc xanh!

Những lời hứa chẳng bao giờ kết nụ

Em trả cho anh muôn đêm vàng lá đổ!

Nơi hẹn hò không đất mọc mầm non.

Em trả lại anh nỗi đau đáu ngàn năm

Gió quắn mình quanh cây già trốc vỏ

Em trả lại mình một thời son, má đỏ

Yêu thật nhiều, con tim khát khôn nguôi!

 

Một nụ hôn, một nụ hôn thôi!

Chiếc thuyền xuôi, em trôi về quá khứ

Một vòng tay, một vòng tay giữ!

Sóng vờn ru, em giấc mộng giữa đời.

 

Dẫu biết rằng, tình dâng, nước ngập

Dẫu đắm chìm, em vẫn ở trong anh!

Và cỏ xanh! Biêng biếc cỏ xanh!

Những lời hứa chẳng bao giờ kết nụ...

Và cơn gió cuộn mình trong lá đổ

Trốc thân già, cây vẫn ủ chồi non.

Em vẫn yêu, vẫn bồng bột, dỗi hờn

Hạnh phúc chính là: Ta đã ở Trong nhau!

 

25.07.2025