Tôi

Tôi
Tôi! Là chủ thể cuộc đời! Tôi là một nửa cuộc chơi nhân tình... Tôi là nổi đám, nổi đình Tôi là ngất ngưởng cho mình thế cao Tôi mặt trời, tôi là sao! Tôi là hơn hẳn biết bao nhiêu người


(Ảnh: Hoàng Lâm)

TÔI

(Nguyễn Hoàng Lâm)

 

Tôi! Là chủ thể cuộc đời!

Tôi là một nửa cuộc chơi nhân tình...

Tôi là nổi đám, nổi đình

Tôi là ngất ngưởng cho mình thế cao

Tôi mặt trời, tôi là sao!

Tôi là hơn hẳn biết bao nhiêu người

Trông lên, ngang ngửa với trời

Trông xuống toàn thấy những nơi tầm thường...

Tôi là đế, tôi là vương!

Thiên hạ luôn phải kính nhường bề trên

Một thời từ cỏ mọc lên

Vênh vang khi có đồng tiền nặng tay

Thứ luôn khuynh đảo xưa nay

Thứ luôn bạc bẽo, lung lay tình người

Làm cho tươi khóc, giòn cười

Khiến cho tất thảy vâng lời chính tôi!

Một khi đã thất thế rồi

Cũng đồng nghĩa với cái tôi nhạt nhòa...

Dại mà khoác lác, ba hoa

Vỗ ngực chỉ để người ta chê cười!

Quyền cao, chức trọng hết rồi

Cái tôi hãy vứt ở nơi vô thường...