Trách

Trách
Ta về để áo cho người Khi nhớ người ngắm để người nhớ ta Nào ngờ người để ngọn đa Một đêm mưa gió áo ta rách sờn


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


TRÁCH

 (Lương Duyên Thắng)


“Người về để áo lại đây
Để khi em nhớ cầm tay đỡ buồn”  


Ta về để áo cho người
Khi nhớ người ngắm để người nhớ ta

Nào ngờ người để ngọn đa
Một đêm mưa gió áo ta rách sờn

 

Ta về, vá lại vết sờn
Tơ hồng khâu mãi vết sờn vẫn nguyên