Trái chín

Trái chín
nắng trải mênh mông,trời đất vênh cong lỗ hổng thời gian dài sâu thăm thẳm tôi lặn lội giữa hồn xưa trống vắng vẽ đoản thơ nốt lặng thuở xa vời trải trăm năm tôi mãi cứ là tôi


(Ảnh: Pixabay)



TRÁI CHÍN 

(Nguyễn Ngọc Thạch)

 

nắng trải mênh mông, trời đất vênh cong 

lỗ hổng thời gian dài sâu thăm thẳm 

tôi lặn lội giữa hồn xưa trống vắng 

vẽ đoản thơ nốt lặng thuở xa vời 

 

trải trăm năm tôi mãi cứ là tôi 

lặng lẽ chảy xói mòn mô đá cuội 

thân rong ruồi dưới gầm trời không tuổi

nhặt mưa bay gom phút nhớ nhọc nhằn 

 

 chặng đường nào chớp mắt đã xa xăm 

thân xác rã bởi nhiều phen héo úa 

tim cũ kỹ đã bao lần tắt lửa 

lại hồi sinh le lói đợi đêm nồng…

 

tôi và em là dòng chảy con sông 

em uốn lượn tựa đường cong ngơ ngác 

tôi hoang dã ồn ào như ngọn thác 

vuốt ve em trong mộng mị cộc cằn

 

có phải em sau ngàn nỗi gian nan 

vẫn trẻ thơ như vầng trăng chúm chím 

yêu định mệnh ngần ngơ màu hoa tím 

trái nhân duyên mòng mọng chín trên cành…

 

ngocthachnguyen 25/04/2025