Trăng lên

Trăng lên
Tặng em làm kỷ niệm, Bài thơ anh cuối cùng. Em ơi vài chữ nhỏ, Có làm em bâng khuâng. Em có bao giờ nhớ, Dù một chút thoáng qua, Ánh mắt nhìn hun hút, Trời sâu thẳm bao la.


(Ảnh: Bích Nga)

TRĂNG LÊN

(Bùi Đại Dũng)

 

Tặng em làm kỷ niệm,

Bài thơ anh cuối cùng.

Em ơi vài chữ nhỏ,

Có làm em bâng khuâng.

 

Em có bao giờ nhớ,

Dù một chút thoáng qua,

Ánh mắt nhìn hun hút,

Trời sâu thẳm bao la.

 

Giây phút ấy phôi pha,

Lời thì thầm lửa cháy,

Của người con trai ấy,

Đọc thơ nói hộ lời.

 

Một chút thoáng qua rồi,

Chuỗi tháng ngày khắc khoải,

Trăng lại lên trẻ mãi,

Nói những lời vô biên.

 

Tình yêu như thiên nhiên,

Không tuổi và vô tận,

Giây phút ấy năm nào,

Sống trong tôi vĩnh viễn.