Trống vắng

Trống vắng
Em là ai… giữa cuộc đời này..? Mà gọi tên ta nhớ, ta quên Sau một chiều thân xác trinh nguyên. Em chợt đến… nét diệu huyền óng ả, Tình đam mê như giục lòng hối hả. Ta nguyện trọn đời trao cả cho nhau...

(Ảnh: Pixabay)


TRỐNG VẮNG....

(Ngọc Thạch)

 

Em là ai… giữa cuộc đời này..?

Mà gọi tên ta nhớ, ta quên

Sau một chiều thân xác trinh nguyên.

Em chợt đến… nét diệu huyền óng ả,

Tình đam mê như giục lòng hối hả.

Ta nguyện trọn đời trao cả cho nhau...

Rồi lời tình rơi xuống vực sâu

Để cuồng si nhuộm màu cay đắng..

Bởi tình yêu không như ngày tháng,

Hé nụ cười hồng… mỗi sáng đơn côi!

Khi tình xưa đã hết thật rồi

Dẫu muốn níu giữ lời say đắm.

Mà tình vẫn trôi xa ngàn dặm

Bỏ nụ cười còn thắm trên môi..!

Tiễn cuộc tình lướt sóng ra khơi

Ta chẳng thốt được lời ly biệt.

Nhưng ta biết tình nay đã chết ..

Còn lời gì ta trả hết cho em

Để đêm đêm giấc mộng dài thêm...

Đưa ta đến...với miền trống vắng....!

 

Ngày 01/06/2016