Trước cơn giông

Trước cơn giông
Giận dữ gì Mà trời tung gió lốc Cát bụi hắt mặt người bầm dập Ngổn ngang mây sẫm sịt bầu trời Lá chưa vàng đã lìa cành chới với Sông trở mình ùng ục trào sôi Con thuyền hãi hùng lao về bến đợi



(Ảnh: Pixabay)

TRƯỚC CƠN GIÔNG
(Trương Minh Hiếu)


Giận dữ gì

Mà trời tung gió lốc

Cát bụi hắt mặt người bầm dập

Ngổn ngang mây sẫm sịt bầu trời


Lá chưa vàng đã lìa cành chới với

Sông trở mình ùng ục trào sôi

Con thuyền hãi hùng lao về bến đợi

Cây sào bám vào tận cùng ruột đất

Những cánh buồm cuống cuồng ngã gục

Hy vọng bình yên đi qua


Mái nhà sẵn sàng 

Chờ mưa xối xả

Cánh chim chiều hối hả

Đập cánh nghiêng ngả lùm tre


Đất trời như lạ, như quen

Như lòng người yêu thương hờn ghét

Ai lường trước đêm mà nắm tay đến sáng*

Biết trước bão dông mà quay đầu gió tạt

Mà bước thảnh thơi 

Ung dung năm tháng cuộc đời 


Biển cả nào cũng con nước đầy vơi

Trăng non nào cũng tròn đêm hẹn đợi

Hoa nào cũng sắc, cũng hương


Chẳng còn trời đất nhiễu nhương

Thét gào, quắt quay, nhức nhối

Tan hoang, xác xơ, chìm nổi

Bởi trước cơn giông

Ta đã mất nhau rồi


_______________________

* Ý câu thành ngữ