Truyện cổ hai con cò và con rùa

Truyện cổ hai con cò và con rùa
Có bà kia đanh đá Và lại còn kiêu căng Việc gì không vừa ý Là chửi bới rất hăng. Vì thế hàng xóm lánh Láng giềng chẳng ai chơi Cô đơn đến lúc chết Thế cũng xong một đời.

(Ảnh: Pixabay)




TRUYỆN CỔ HAI CON CÒ VÀ CON RÙA

 

Có bà kia đanh đá

Và lại còn kiêu căng

Việc gì không vừa ý

Là chửi bới rất hăng.

 

Vì thế hàng xóm lánh

Láng giềng chẳng ai chơi

Cô đơn đến lúc chết

Thế cũng xong một đời.

 

Chết bị đày xuống ngục

Giam cùm thời gian dài

Hòng sửa đổi tính cách

Mà vẫn chửa bằng ai.

 

Hết thời hạn thử thách

Diêm Vương cho đầu thai

Bà thành con Rùa nhỏ

Luôn rụt đầu vào mai.

 

Diêm Vương còn chủ ý

Cho Rùa ở ao sen

Một mình sống cô độc

Chui rúc dưới bùn đen.

 

Giờ Rùa muốn gây sự

Thì cũng đành bó tay

Vì có ai mà chửi

Rùa lủi thủi đêm ngày.

 

Một năm Trời hạn hán

Nước trong ao cạn dần

Vài vũng bùn đặc quánh

Bò vào bùn dính chân.

 

Rùa ta lo lắng lắm

Lấy gì mà ăn đây

Rong rêu còn chẳng có

Nói chi mồi béo, gầy.

 

Rồi bỗng một buổi sáng

Thì có hai con Cò

Đến ao sen cạn nước

Kiếm ăn bước lò dò.

 

Đang lo mình chết đói

Giờ thêm hai thằng này

Thì cơn giận bốc hỏa

Rùa ưỡn bụng chỉ tay:

 

- Này này hai thằng nhãi

Sao kiếm ăn ao bà

Có xéo không thì bảo

Bà thì vặt lông nha…

 

Thấy mình bị chửi bới

Hai Cò tức lắm rồi

Cò cố nhịn nhỏ nhẹ:

- Cò muốn kết bạn thôi.

 

- Bạn bè gì, thôi khỏi

Sống một mình sao đâu

Bạn bè thêm rách việc

Tị nạnh nhau đau đầu.

 

- Không kết bạn cũng được

Ao này cạn nước rồi

Không chết đói chết khát

Chết cô độc đến nơi.

 

Rùa tỏ ra lo lắng

Nhưng chưa muốn làm hòa

Thì hai Cò nhã nhặn:

- Chúng mình giúp nhau nha.

 

Thiên hạ rộng lớn lắm

Và vô khối thức ngon

Cớ gì chị Rùa phải

Sống ở đây mỏi mòn?

 

- Còn khô hạn lâu lắm

Chị liệu mà lo đi

- Thế chị hỏi hai chú

Lúc này phải làm gì?

 

- Nếu mà chị Rùa muốn

Thì hai em giúp ngay

Chị ngậm vào giữa gậy

Hai em ngậm gậy, bay.

 

Có điều chị phải nhớ

Cho dù có chuyện gì

Cũng không được mở miệng

Mở miệng là chị nguy.

 

Vốn xưa nay chậm chạp

Giờ được bay giữa Trời

Chị Rùa ta thích lắm

Trời xanh Trời xanh ơi.

 

Khi bay qua đồng ruộng

Nông phu gọi bảo nhau:

Kìa hai con Cò trắng

Tha một bãi phân trâu.

 

Rùa nghe đã tức lắm

Nhớ lời dặn của Cò

Thì cố nhịn, ngậm miệng

Mắc ho không dám ho.

 

Cò bay ngang qua chợ

Thương lái nhìn lên Trời

Thấy lạ họ lại bảo:

Chó chết Cò tha chơi.

 

Máu nóng bốc lên mặt

Mẹ cha lũ chúng mày

Rùa cất tiếng chửi tục

Thì rơi bộp xuống ngay.

 

Thế là người đi chợ

Có thịt Rùa thơm nha

Và hai con Cò trắng

Lại bay lả bay la.

 

TỐNG TRUNG