Tự bạch

Tự bạch
Nhiều lúc nghĩ đời buồn như lá rụng Gió triền sông cuốn lá cuối phương trời Trong thất vọng đôi khi lòng tự hỏi Có gì sai mà chẳng được thành công Rồi chạnh lòng ta lại hỏi với sông

(Ảnh: Hồng Oanh)


TỰ BẠCH

(Lương Duyên Thắng)


Nhiều lúc nghĩ đời buồn như lá rụng 

Gió triền sông cuốn lá cuối phương trời 

Trong thất vọng đôi khi lòng tự hỏi 

Có gì sai mà chẳng được thành công

Rồi chạnh lòng ta lại hỏi với sông

 Sông điềm tĩnh, cuộc đời là như thế 

“Hãy trân trọng những gì ngươi đang có 

Đừng có nghĩ chỉ mình ngươi đau khổ

Thời gian trôi như nước chảy qua cầu"

Lòng vững tin, tim đã hết âu sầu 

Biết trân trọng những gì ta đang có 

Hãy sống tốt hơn cho cuộc đời đáng nhớ

Làm được thật nhiều khi tuổi hãy còn xanh

Đừng để khi lá đã sắp lìa cành

Lại thấy tiếc thời gian còn trai trẻ

Người chỉ có một cuộc đời thôi nhé

Hãy sống nên người là hạnh phúc, người ơi!