Tự sự

Tự sự
Anh cứ nghĩ nếu anh làm thẩm phán Chắc chẳng bị cáo nào bị tử hình đâu Bởi anh xử bằng trái tim thi sĩ Và nỗi đau bạc phếch ở trên đầu!

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


TỰ SỰ

(Nguyễn Minh Tâm)


I

Anh cứ nghĩ nếu anh làm thẩm phán
Chắc chẳng bị cáo nào bị tử hình đâu
Bởi anh xử bằng trái tim thi sĩ
Và nỗi đau bạc phếch ở trên đầu!

II
Anh, một nửa khô cằn như pháp luật
Một nửa mình lại ướt đẫm thi ca
Hai nửa ghép thành trái tim u uất
Nên chẳng giọt máu nào nở được thành hoa!

III
Luật với anh ư? Một phụ nữ góa chồng
Nén khao khát đời mình trong vòng lễ nghĩa
Thơ với anh ư? Như một làn gió bể
Làm mát lòng góa phụ đáng thương kia!

IV
Anh hành nghề Luật nhưng lại thích làm Thơ
Bởi nhân loại muôn đời cần Thơ hơn Luật
Chữa một vết thương lòng Luật đành bất lực
Chỉ một vần thơ anh hóa Thần dược cho đời!