Tự sự

Tự sự
Đôi chân in dấu biết bao nơi Đầu đã đội bao những đỉnh trời Đường đời mê mải quên năm tháng Đôi vai trĩu nặng gánh hành trang. Một ngày bỗng chợt đứng trước gương Ngỡ ngàng mái tóc phủ màu sương Bỗng thấy gối chùng chân thấm mỏi

(Ảnh: Kim Anh)


TỰ SỰ

(Nguyễn Như Thạnh)


Đôi chân in dấu biết bao nơi

Đầu đã đội bao những đỉnh trời

Đường đời mê mải quên năm tháng

Đôi vai trĩu nặng gánh hành trang.

 

Một ngày bỗng chợt đứng trước gương

Ngỡ ngàng mái tóc phủ màu sương

Bỗng thấy gối chùng chân thấm mỏi

Phía sau bỏ lại vạn dặm đường.