Tự tình khúc

Tự tình khúc
Ta vốn là một gã nhà quê Với nghiệp nhà "canh nông vi bản" Tuổi ấu thơ chân bùn tay lấm Cắt cỏ chăn trâu thất học trường làng. Bước vào đời như một gã nhênh nhang Đi lính, chuyển ngành, học hành, công chức...


(Ảnh: Pixabay)


TỰ TÌNH KHÚC

        (Lê Quang Tuệ)

 

Ta vốn là một gã nhà quê

Với nghiệp nhà "canh nông vi bản"

Tuổi ấu thơ chân bùn tay lấm

Cắt cỏ chăn trâu thất học trường làng.

 

Bước vào đời như một gã nhênh nhang

Đi lính, chuyển ngành, học hành, công chức...

Đã sống nhiều nơi đã làm nhiều việc

Khắp trong ngoài, Âu, Á, Bắc, Nam.

 

Đã từng là thầy giáo, thầy lang (*)

Nghề thầy bói không làm nhưng biết

Vì sợ tiếng đời: đó là mạt nghệ

Nên tìm tòi nghiên cứu để... chơi thôi!

 

Mấy chục năm góc bể chân trời

Phiêu bạt lắm nên cũng nhiều trải nghiệm

Cay đắng, ngọt bùi, chát chua từng nếm

Những thăng trầm, sướng khổ, buồn vui...

 

Cuộc sống tình đời ở đâu cũng thế thôi

Không gian có ba chiều chúa trời sinh ba đấng

Vạn vật quanh ta xếp làm ba đẳng

Thượng, hạ, trung cho tất cả mọi loài.

 

Cái hôm nay chưa phải cái ngày mai

Cái đã có sẽ không là mãi mãi

Xưa thông minh nay hóa thành khờ dại

Cũng là điều dễ hiểu... có gì đâu...?!