Tựa vào bình yên

Tựa vào bình yên
Ngoài kia cơn gió đông chợt về Mang mưa lạnh xối từng khung cửa Ngả vào em, ta tìm chỗ dựa Ta dựa thân, dựa cả tâm hồn Giữa đêm đông mà tựa hoàng hôn

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



TỰA VÀO BÌNH YÊN

(Dương Chính Chức)

 

Ngoài kia cơn gió đông chợt về

Mang mưa lạnh xối từng khung cửa

Ngả vào em, ta tìm chỗ dựa

Ta dựa thân, dựa cả tâm hồn

Giữa đêm đông mà tựa hoàng hôn

Bởi ta thấy hồn ta vàng nắng

Ở bên em, sóng đời chợt lặng

Không lo âu, cũng chẳng vấn vương

Ở ngoài kia, đời tựa chiến trường

Ta dũng binh, cũng khi mệt mỏi

Đời ngoài đấy, khổ không thể nói

Ta kiêu hùng, cũng lúc khuỵu chân

Em đến bên, cảm giác thanh bình

Ta lại thấy đời sao đẹp lạ

Mặc gió đông xé giằng hoa lá

Ta bình yên, nhẹ tựa vào em

Ý, ta quên, khối kẻ sẽ thèm

Một cảm giác yên bình ta có....