Ướt

Ướt
Tuổi mười ba em thành thiếu nữ Má ửng hồng, mắt sóng sánh hồ thu Trong leo lẻo anh rơi mình xuống đáy ướt đầm đìa cho đến tận hôm nay. Anh đã qua bao mùa xuân, mùa hạ

(Ảnh: Hải Hà)

ƯỚT

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Tuổi mười ba em thành thiếu nữ

Má ửng hồng, mắt sóng sánh hồ thu

Trong leo lẻo anh rơi mình xuống đáy

Ướt đầm đìa cho đến tận hôm nay.

 

Anh đã qua bao mùa xuân, mùa hạ

Anh đã qua những con đường sỏi đá

Sa mạc hoang vu, nắng đổ bốn bề

Con tim vẫn ướt dầm dề, sóng đổ.

 

Anh đã thành cha, cô bé xưa thành mẹ

Con của chúng mình chẳng biết quen nhau

Giọng hát ngày xưa giờ ru con ngủ

Anh cũng đệm đàn trong nhung nhớ xa xôi

 

À ơi con ngủ cho ngoan ...

để mẹ gánh nước tưới dòng sông xưa

Dòng sông xưa, 

Thương con thuyền mắc cạn 

Nặng chở mối tình chẳng kịp ra khơi

 

À ơi trời đổ cơn mưa ...

Cơn mưa tuôn ướt 

đường đi lối về

À ơi ướt cả lời thề

chưa trao đã vỡ

mảnh còn găm tay …

 

Cây đàn rung, khúc nhạc lòng mi thứ

Anh đệm cho nàng, khúc hát ru con!

 

18.02.2024