Vẫn còn anh

Vẫn còn anh
Anh chẳng còn anh tuổi ngây thơ nhặt nhạnh ước mơ ép trang vở đơn sơ trắng tinh màu giấy mới hồn tỏa nắng rọi vườn thơ nóng hổi dạo cung trăng thao thiết cả đêm dài...


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

VẪN CÒN ANH 

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Anh chẳng còn anh

tuổi ngây thơ nhặt nhạnh ước mơ 

ép trang vở đơn sơ trắng tinh màu giấy mới 

hồn tỏa nắng rọi vườn thơ nóng hổi 

dạo cung trăng thao thiết cả đêm dài...


anh chẳng còn anh 

sáng bình minh tóc rối đọng sương mai 

hăm hở đạp xe cõng mặt trời đến lớp 

nhặt tiếng ve buổi trưa hè nắng rợp 

ngẩn ngơ yêu say đắm cánh phượng hồng...


anh chẳng còn anh 

tiếng sáo diều vi vút khúc hoàng hôn 

vắt vẻo lưng trâu đuổi tâm hồn theo gió 

vô tình hái nụ cười em trước ngõ 

để ngàn năm giấc ngủ cứ vội vàng 


nhưng anh vẫn còn anh 

lốm đốm tuổi xanh đưa ngày cũ sang ngang 

mòn bàn chân những cung đường hạ giới 

sóng yêu thương vẫn không hề đếm tuổi 

mãi đêm ngày da diết vỗ bên em...


        ngocthachnguyen 22/06/2024