Vần thơ người lính

Vần thơ người lính
Em tự hào vì anh là người lính Có trái tim nồng hậu yêu thương Thơ anh viết từ nơi đầu trận tuyến Ấm áp nghĩa tình thơm thảo đất quê hương. Thơ anh viết có bờ tre gốc lúa

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)




VẦN THƠ NGƯỜI LÍNH

(Nguyễn Thúy Hằng)


Em tự hào vì anh là người lính

Có trái tim nồng hậu yêu thương

Thơ anh viết từ nơi đầu trận tuyến

Ấm áp nghĩa tình thơm thảo đất quê hương.


Thơ anh viết có bờ tre gốc lúa

Có bắp chân trần mẹ lặn lội đồng sâu

Có bóng cha ngả vào trong rơm rạ

Gội gió dầm sương mưa nắng dãi dầu.


Thơ anh viết có cánh cò bay lả

Nghiêng bóng trên sông quê trong mát ngọt ngào

Có cơn mưa dông đón đường cày hối hả

Có lời mẹ ru buồn giữa thăm thẳm ngàn sao.


Có giọt mồ hôi rơi mặn từng thớ đất

Thấm vào trở trăn trong những giấc mộng làng

Ôi những nỗi lo ngàn đời không hết

Mà ánh trăng quê vẫn trong vắt dịu dàng.


Xin cảm tạ tấm lòng người lính trẻ

Dành cho quê hương những cảm xúc vô bờ.

Mãi tỏa sáng giữa lòng người anh nhé

Bằng ánh mắt yêu đời và bằng cả trang thơ.