Về thăm Mẹ

Về thăm Mẹ
Một chiều Thu con trở về thăm mẹ Bao nhiêu năm mẹ vẫn ngóng bên hè? Quá nửa cuộc đời, con như đứa trẻ Mắt ướt lệ nhòa nức nở “mẹ yêu”!

 


Một chiều Thu con trở về thăm mẹ

Bao nhiêu năm mẹ vẫn ngóng bên hè?

Quá nửa cuộc đời, con như đứa trẻ

Mắt ướt lệ nhòa nức nở “mẹ yêu”!

 

Đứng lặng con nhìn bóng mẹ liêu xiêu

Lưng mẹ còng theo bước đi lẩy bẩy

Con rất gần sao mẹ không nhìn thấy?

Gánh thời gian làm trĩu nặng vai gầy

 

Mẹ yêu ơi! con mẹ đã về đây

Giữa trời Thu nắng trưa như đổ lửa

Hoa bằng lăng rụng tả tơi trước cửa

Rơi cả vào mẹt dưa cải mẹ hong

 

Cả cuộc đời mẹ lật đật long đong

Sương trắng, nắng mưa nhuộm màu tóc mẹ

Còn đâu nữa dáng một thời son trẻ

Mẹ oằn lưng gánh trọn cả cuộc đời  

 

Chúng con đi mỗi đứa một phương trời

Chẳng ai gánh nổi tình thương của mẹ

Chỉ mong được trở về ngày thơ bé

Để mẹ không cô quạnh mỗi chiều mưa


 
 

Con vẫn nhớ những trưa hè nắng lửa

Dáng mẹ lom khom cấy lúa trên đồng

Như thân cò lặn lội giữa chiều đông

Thương vạt mạ gió bắc về táp lá

 

Đối với mẹ, chúng con là tất cả

Dẫu đói no vẫn cắp sách tới trường

Cả cuộc đời, mẹ gom góp tình thương

Cho con bước trên nẻo đường hạnh phúc.

 


Phan Đăng Đương

Nam Sách, 12/8/2016