Với mình

Với mình
Chiều lạ lắm, tàn đông chừng đi vắng Xưa chợt nồng như bếp lửa mới nhen Ánh mắt mình sóng sánh rót lời men Em chếnh choáng giữa ngập tràn sắc tím.


(Ảnh: Pexels)


Chiều lạ lắm, tàn đông chừng đi vắng

Xưa chợt nồng như bếp lửa mới nhen

Ánh mắt mình sóng sánh rót lời men

Em chếnh choáng giữa ngập tràn sắc tím.


Dẫu đã biết cứ đi rồi sẽ đến

Mà đường về sao vẫn mãi miên man

Ta lần hồi trong vết sẹo thời gian

Nghe ký ức mỏi mòn phơi tháng ngày bạc phếch. 


Gói lại một cõi thế mặn nồng mà nhạt thếch

Cả vui buồn lẫn đắng đót, xàng xê

Mình bên nhau cho tin yêu xưa cũ ào về

Em chợt thắm giữa bộn bề diệu phúc. 


Vòng tay nghê thường, ước mơ rất thật

Gửi thiện lành từng cánh én xuân nghiêng

Nụ thiên thần khởi nhịp phách thi tiên

Bình yên quá khoảng trời hiền mây thắm. 


Chiều lạ lắm... Mùa như vừa đi vắng

Xưa chợt nồng, anh bếp lửa mới nhen

Lời dặt dìu… thơ ủ mật… Và em... 


20/01/2021

Trần Huyền Tâm