Với mình

Với mình
Nào có ai khập khiễng thế ở đời Gà cứ gáy trước nghìn bình minh đỏ Biển cứ tan trong lòng mình sôi dữ Là mặt hồ con sóng cứ lặng im
Không giọt nước biển nào làm nên hạt phù sa
không phù sa nào làm nên đồng muối trắng
Chẳng tự mình nhầm lẫn
Là hoa hồng cứ nở cánh hồng tươi (1)
 
Nào có ai khập khiễng thế ở đời
Gà cứ gáy trước nghìn bình minh đỏ
Biển cứ tan trong lòng mình sôi dữ
Là mặt hồ con sóng cứ lặng im
 
Con ve lột xác mình sau mùa hè nắng cháy
Em là em nhưng đã khác hôm qua
Em hòa giữa cuộc đời mênh mông lớn
Cái riêng em dù mãi mãi đã là
 
Sẽ điên dại và có khi thất bại
Khi em từ bỏ em, ảo tưởng với chính mình
Hạt muối trắng thơm, hạt phù sa màu mỡ
Là con đường đi, đường hãy cứ hành trình
 
Cây đứng hát giữa trời bao la gió
Là cây thì cây hát vạn chồi xanh
__
(1) Nghĩ từ học thuyết “Tự nhận thức” của Xôcrát
nhà triết học cổ Hy Lạp. 


Kim Chuông