Với quạnh hiu vạn kiếp ở tim mình

Với quạnh hiu vạn kiếp ở tim mình
Anh cô đơn Nóng bỏng anh nóng hơn Cái nóng bỏng Không đốt anh cháy được Cái nóng bỏng Đôi lúc tan thành nước Tan cả anh Mà đâu phải là anh!



(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

Em cô đơn 

Thiếu ngực anh sưởi ấm

Một căn phòng 

Gió lạnh thổi buốt đêm

Một chân trời 

Đầy mây bay vắng nắng

Một mình em 

Mà không thật là em !

 

Anh cô đơn 

Nóng bỏng anh nóng hơn

Cái nóng bỏng 

Không đốt anh cháy được

Cái nóng bỏng 

Đôi lúc tan thành nước

Tan cả anh 

Mà đâu phải là anh!

 

 

Rũ làm sao 

Cho cô đơn vơi nhanh?

Anh không biết

Em ơi, làm sao biết!

Bởi cô đơn 

Mỗi người ta chỉ một

Với quạnh hiu vạn kiếp ở tim mình…

Nguyễn Quốc Văn