Vu vơ

Vu vơ
Người thả buồn theo gió tôi hứng buồn làm vui Người thương sương trên cỏ tôi nằm đó ngóng trời Người đi như tiếng gọi bàn chân êm thật êm

(Ảnh: THT)


VU VƠ

(Nguyễn Văn Thông) 

 

Người thả buồn theo gió

tôi hứng buồn làm vui

Người thương sương trên cỏ

tôi nằm đó ngóng trời

Người đi như tiếng gọi

bàn chân êm thật êm

tôi cưỡi mây bay tới

tiếc… mình đã say mềm

quờ quạng trong đêm tối

chẳng thấy mình nơi nao

bao oán hờn, tội lỗi

vèo đi tự khi nào

Giờ đón buồn trong gió

may ra bắt được lời

hát ru trang giấy nhỏ

bằng những gì an vui

Nhận ngày xưa yêu dấu

sắc hoa và nụ cười

trên bờ vai nắng đậu

một đóa vàng thật tươi