Xao xác

Xao xác
Chợt ngơ ngác Thấy đầu mình bạc trắng Thấy bàn chân cũn cỡn Chạy lon ton Theo vết bùn ai vừa lên bến nước Sông La xanh Xao xác tiếng ru buồn...

(Ảnh: Xuân Nguyễn)


XAO XÁC 

(Anh Vũ)

 

Cả thời ấu thơ chẳng được gần ba, mẹ 

Mưa bom bão bùng, rocket xé lũy tre

Mang áo tơi đi bắt dam, kéo tép 

Quần quật gió Lào lượm từng lá chuối khô.

 

Mình ở với ông bà từ nhỏ

Đêm trong hầm Triều Tiên 

Trong giấc mơ lổ mổ

Bà kể Thoại Khanh, Châu Tuấn 

Tống Trân và Cúc Hoa

Ông ngâm ngợi thơ Kiều

Kể những chuyến đi xa…

 

Đây múi mít chợ Hôm

Đây những con Voi, bà Tiên bằng bột 

Phiên chợ mai

Bó chè xanh, 

đùm ruốc gói trong lá chuối xanh

Kỷ niệm xốn xang kéo về nhòa mắt 

Muốn hóa trẻ thơ 

Níu váy Bà đòi mua bánh cu đơ 

Nhẫn nại đứng bên Ông 

Được chia từng pháo tét.


Nhân sinh như mây nổi 

Ông bà đã đi

Ba mẹ cũng không còn... 

Chợt ngơ ngác 

Thấy đầu mình bạc trắng 

Thấy bàn chân cũn cỡn 

Chạy lon ton

Theo vết bùn 

ai vừa lên bến nước 

Sông La xanh

Xao xác tiếng ru buồn...