Xin cứ khóc!

Xin cứ khóc!
Xin cứ khóc! Dẫu biệt ly đau đớn, Khi dịch ôn không phân biệt dại khôn! Khi bão ác cuốn phăng đi tất cả, Lũ khuất oan nhấn mọi lối sinh tồn!


Xin cứ khóc!

Dẫu biệt ly đau đớn,

Khi dịch ôn không phân biệt dại khôn!


Khi bão ác

cuốn phăng đi tất cả,

Lũ khuất oan nhấn mọi lối sinh tồn!


Xin cứ khóc!

Khi sấm gầm chớp giật

Đi tới đâu cũng gặp quỷ mặt người!




Xin cứ khóc!

Dẫu ngày đầy bóng tối

Trước mặt đời là vực thẳm chơi vơi!


Xin cứ khóc!

Rồi múc lên tắm gội

Rửa mặt ta, rửa sạch cả tâm ta!


Xin cứ khóc!

Nối quen thương mến lạ

Cả nhân gian an lạc một mái nhà!


Xin cứ khóc!

Và xin đừng gục ngã

Đường nhân sinh phía trước vẫn sáng lòa!


Những ác nghiệp

sẽ chìm vào biển cả

Nước mắt người mặn chát nước mắt ta!



Nguyễn Quốc Văn