Xôn xao mùa gió

Xôn xao mùa gió
Mùa đông Tôi lạc giữa xôn xao mùa gió Lay lay bụi cải hoa vàng Vướng vào chiếc áo tứ thân Rồi lạc giữa âm thầm mưa bụi Trên cánh đồng chiều năm ấy

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



XÔN XAO MÙA GIÓ

(Lương Duyên Thắng)

 

Mùa đông

Tôi lạc giữa

xôn xao mùa gió

Lay lay bụi cải hoa vàng

Vướng vào chiếc áo tứ thân

Rồi lạc giữa

âm thầm mưa bụi

Trên cánh đồng chiều năm ấy

vướng vào mí mắt của ai

Tôi lạc vào

bạt ngàn thanh âm

Trong đêm hội diễn

Của người hát ca khúc tình yêu

Để rồi

Trong mênh mang chiều gió

Cứ vẩn vơ tìm trong những câu thơ

Tìm gió,

Tìm ánh mắt, lời ca

Bông hoa vàng vườn cải

Trên cánh đồng chiều

Bóng áo tứ thân

Trong mưa bụi

Khi hoàng hôn tím phía chân trời

Trong câu hát của ai

Vơ vẩn buông lơi

Mưa chiều vẫn rơi

Ngẩn ngơ

Gió mùa vẫn thổi

Chỉ còn tôi

lạc giữa chính mình