Xuân đến

Xuân đến
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm, Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng...

(Ảnh: Lê Thu)


 XUÂN ĐẾN 

(Anh Vũ)


Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ,

Cả một đêm say nồng giấc ngủ,

Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ,

Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm,

Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng...


Đâu giống ngày xưa, 

Bối rối nỗi liên miên. 

Nay lần mai lữa,

Tương tư vênh sợi tóc,

Gối thôi mềm...


Ừ nhỉ,

Có hẹn đâu, 

Xuân đã về bên cửa.

Nốt lặng rất thầm,

Bối rối tiếng chim...


Ừ nhỉ,

Vẫn dáng kiều muôn thửa,

Trăm năm kết tóc xe tơ,

Bao vầng trăng mãn, khuyết hẹn hò,

Hương bưởi, hương chanh vẫn đứng chờ...

 

Không đợi,

Mà hoa đã về 

Mà búp đã nụ

Mà cành đã nõn lá tơ...


Xuân đến sáng nay,

Heo may còn lạnh?

Hay đến tự hôm qua?


Xuân đến chẳng bất ngờ!