Yêu lấy mình

Yêu lấy mình
Quẩn quanh trong lý thuyết Phải "sống cho chính mình" Đến già cũng chẳng biết Mình vẫn luôn quên mình! Vẫn sẵn sàng hy sinh Con cần đâu, có đó! Vẫn cơm niêu, nước lọ

(Ảnh: Xuân Nguyễn)


YÊU LẤY MÌNH

(Nguyễn Hoàng Lâm)

 

 

Quẩn quanh trong lý thuyết

Phải "sống cho chính mình"

Đến già cũng chẳng biết

Mình vẫn luôn quên mình!

 

Vẫn sẵn sàng hy sinh

Con cần đâu, có đó!

Vẫn cơm niêu, nước lọ

Chẳng tận hưởng thức gì...

 

Rủ đi, còn ngại đi

Ăn tiêu luôn ngại tốn

Có nhiều thứ rất muốn

Mình có chiều mình đâu?

 

Không "ki cóp" mai sau

Dành hết cho con cái

Suy cho cùng vẫn ngại

Xếp mình diện "ưu tiên"...

 

Thế nên thành thói quen

Dùng của thừa, con thải

Áo quần hay điện thoại

Nó cho là sướng rồi!

 

Có mấy ai chịu chơi?

Dù thừa tiền mua sắm!

Thế mới thành lẩm cẩm 

Tuổi già! Ôi tuổi già!