An nhiên như dòng nước chảy
- Thứ tư - 26/02/2025 11:44
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này


(Ảnh: Nguyễn Trọng Bằng)
AN NHIÊN NHƯ NƯỚC
(Nguyễn Diệu Liên)
An nhiên như dòng nước chảy
Có một đứa em bảo tôi rằng: Sao em thấy chị chẳng mấy khi buồn?
Tôi nói với nó: Cứ bình thản như dòng nước chảy, như mây trời trôi em nhé!
Nó trách tôi: Chị dạo này văn quá, em ngại nghĩ lắm!
À! Vậy chị nói thế này cho nó đời hơn một chút: Cứ bình thản mà bước, đơn giản mà sống thôi em nhé!
Cuộc đời vốn là một dòng chảy vô thường. Hơi thở của ta, tưởng như trong tầm kiểm soát, nhưng một khi đã đi ra mà không quay về, mọi thứ cũng trở nên vô nghĩa. Tiền tài, danh vọng, quyền lực, thậm chí cả yêu thương – tất cả chỉ là phù du trong dòng chảy ấy. Chúng ta đến với thế gian này bằng hai bàn tay trắng, và khi ra đi, cũng chẳng thể mang theo điều gì ngoài những ký ức đã để lại trong lòng người khác.
Bởi vậy, sống ở đời…
Hãy học cách buông nhẹ lòng mình. Đừng bận tâm quá nhiều đến được mất, hơn thua, vì sau cùng, tất cả chỉ là những con số vô nghĩa. Hôm nay có thể là niềm vui rực rỡ, nhưng ngày mai có thể chỉ là một khoảng lặng cô đơn. Đời người, suy cho cùng, không nằm ở chỗ ta sở hữu bao nhiêu, mà là ta đã cảm nhận nó như thế nào.
Sống giản đơn không có nghĩa là từ bỏ tất cả, mà là biết đủ, biết chấp nhận, và biết tận hưởng những gì đang có. Không vướng bận quá khứ, không lo lắng tương lai. Cứ bình thản mà đi, như dòng nước chảy, như mây trời trôi, để lòng không còn trĩu nặng những mong cầu vô ích.
Đón nhận mọi điều trong cuộc sống như một lẽ tự nhiên. Khi gió thổi, ta lắng nghe tiếng gió; khi mưa rơi, ta cảm nhận sự mát lành của từng giọt nước. Không cưỡng cầu, không chống đối, chỉ đơn thuần là cảm nhận. Đó mới là cách sống ung dung giữa nhân gian đầy biến động này.
Cuộc đời có đắng cay, có ngọt bùi, có những ngày bão tố, cũng có những lúc bình yên. Nếu mãi chạy theo những thứ không thuộc về mình, ta chỉ tự làm khổ chính mình. Hãy cứ để mọi thứ diễn ra theo cách của nó, đón nhận tất cả với một tấm lòng an nhiên.
Bởi cuối cùng, điều đáng quý nhất không phải là ta có được gì, mà là ta đã sống ra sao trong kiếp nhân sinh hữu hạn này.