Chợ nổi Cái Răng
- Thứ năm - 08/02/2024 21:42
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
CHỢ NỔI CÁI RĂNG
(Phan Hà)
Chợ nổi Cái Răng những ngày cho tôi trở về Miền Ký ức. Yêu lắm các bạn Miền Tây. Mảnh đất Gò Quao tỉnh Kiên Giang đã cho tôi những tháng ngày ấm áp trong những năm tháng xa nhà.
Tôi không thể nào quên được những tình cảm ấm nồng mà anh em bạn bè dành cho tôi.
Đoàn chúng tôi trong những ngày ở Bạc Liêu công tác, thì anh bộ đội là bạn học cùng Sĩ quan Tăng với chồng tôi, đã đưa chúng tôi về thăm nhà. Anh vừa là đồng hương Kiến Xương, vừa là đồng đội, khi ra trường anh thẳng tiến Miền Tây, yêu và gắn bó với nơi đây đến giờ. Anh se tơ kết ấm cùng cô giáo đảm quê hương Ninh Bình. Anh đưa chúng tôi đi thăm thành phố Bạc Liêu, thăm nhà Công tử, toàn bộ danh thắng cảnh của thành phố. Anh bộ đội phóng khoáng, bộc trực, ngấm nắng và gió Phương Nam. Đoàn chúng tôi chia tay anh trong sự bịn rịn ấm áp của Đất và Người Bạc Liêu. Hẹn, một cái hẹn một ngày nào đó gia đình tôi đón anh tại quê hương.
Ngày thứ 3 tại Bạc Liêu khi mà bình minh màu nắng nhô lên cao cũng là lúc bé Khiêm, tài xế riêng của anh Ba, người anh đáng kính của tôi trong những ngày tháng tôi học tập ở Gò Quao. Nhà anh dựng sát lộ. Anh hơn tôi vài tuổi. Mỗi khi đi qua khu tập thể ngân hàng Gò Quao, anh lại cất giọng khê nồng của xứ Nhà Ngang rổn rảng kêu:
Này Bé Hà, ra đây coi. Lấy kho quẹt dìa ăn bay. Món ăn anh làm có hương vị đặc trưng riêng. Cặp đùi ú nu là thịt, đen thùi lùi. Anh cởi trần khuôn ngực vạm vỡ, tóc xoăn đen, khô cong, mặc quần xoọc kẻ, anh ngồi mần tôm cá. Món ăn tôi thích ăn nhất anh mần đó là vịt nấu chao. Khi nào anh nấu, cũng kín đáo dành cho tôi một chiếc đùi vịt. Mùi vị vịt nấu chao của anh nó mới đặc biệt.
Sau mỗi buổi chiều tà, tan học về tôi thường ra sông phía sau nhà có miên man những bông hoa điên điển rộ vàng một khúc sông. Thi thoảng nhớ nhà, nhớ cha mẹ và quê hương, tôi lại cất cao giọng ca vọng cổ.
(Còn nữa)