Chuyện của Mỵ
- Thứ tư - 05/06/2024 10:30
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
CHUYỆN CỦA MỴ
(Lương Duyên Thắng)
Chiều!
Thông bần thần nhìn xuống phía dưới đồi. Xa xa một con đường mòn nhỏ lên lỏi đi ngang qua nhà anh trầm mặc. Hàng phi lao vi vút gió. Những cơn gió mùa Đông cứ phần phật cái ống tay áo của bên tay phải anh như trêu đùa! Thế là đã bốn năm rồi. Anh lặng nhìn vườn chanh phía triền đồi xum xuê, xanh mát . Những cây chanh không phụ công anh đang chúm chím nở hoa đầu mùa, cánh trắng điểm tô cùng màu tím nhạt nhuỵ vàng tỏa hương thơm ngát làm anh chợt tỉnh. Tiếng chuông chùa từ làng bên trong chiều đông như cứa vào lòng anh “binh boong“ kéo anh về với những ngày xưa cũ trinh nguyên trong sáng…Mơ màng.
Ngày ấy, Thông và Mỵ cùng học một trường từ khi mới lớp một lớp hai. Tuổi thơ nghèo cơ cực nhưng đầm ấm và hạnh phúc. Là hàng xóm của nhau, cùng học giỏi lại chăm học nên cả làng năm đó có hai đứa đỗ vào cấp ba là Thông và Mỵ
Trường cấp ba xa tới hơn 5 cây số nên hai đứa thường rủ nhau đi bộ tới trường. Làng xóm ai cũng khen đôi trai tài gái sắc của làng và thường cầu chúc cho hai đứa công thành danh toại. Có người còn cặp đôi trêu chọc rằng hai đứa đẹp đôi.
Ngày ấy việc học cấp ba ở làng là niềm mơ ước của rất nhiều gia đình ở cái làng quê nhỏ bé này.
Qua bao mùa hoa phượng những lối đi cũng mòn theo năm tháng tới trường của đôi bạn trẻ. Những cánh đồng sen Hồng mùa hạ, những trận mưa rào hay những lần cùng nhau đi học đi chơi Tết là những ngày đầy xuyến xao của tuổi học trò. Vào lớp 10 được ít hôm, chiến tranh biên giới Tây Nam bùng nổ.
Trường cấp ba ngày ấy một số thanh niên cùng với trai làng tòng quân nhập ngũ trong đó có Thông.
Những ngày cuối cùng đến trường thật khó diễn tả. Họ đi bên nhau, lặng im, chả ai muốn nói câu nào, lặng lẽ lặng lẽ. Âm thầm và xa xót…
Ngày nhập ngũ tới gần.
Thông mượn một chiếc xe đạp chở Mỵ đi chào các thầy cô và dự liên hoan cùng bạn bè. Không còn tiếng cười ríu rít hay tiếng trêu đùa nhau. Chiều tháng ba, mặt đường phủ đầy hoa xoan tím. Tiếng ve sầu sao gọi hè inh ỏi. Hình như năm nay hè đến sớm với Mỵ với Thông và với nhiều người.
Chiều xuống thật nhanh. Cơn mưa đầu hè đã sầm sập trút…
- Về nhanh đi Thông, sắp mưa lớn rồi đấy
- Nhưng mấy ngày nữa muốn cùng Mỵ đi trong mưa nữa có được đâu..
Những vòng xe đạp cứ chầm chậm lăn. Thông hái hai chiếc lá sen to đội lên đầu Mỵ rồi dừng xe trước điếm canh đê.
- Mỵ ở nhà thi thoảng chạy qua nhà thăm bố mẹ giúp Thông nhé.
Đôi vai gầy sũng nước run run dưới chiều mưa bạc. Mỵ khóc
- Anh cứ đi đi , em sẽ thường xuyên thăm bố mẹ
Lần đầu tiên Mỵ gọi Thông bằng anh trong đời. Mùi đất quê quyện cùng mùi hương chanh từ mái tóc của Mỵ làm Thông ngây ngất.
Đầm sen nở lác đác đầu mùa, những cánh hoa run rẩy mỏng manh trong mưa gió chứng kiến lời yêu đầu cho đôi bạn.
(Còn tiếp)