Giấc mơ

Giấc mơ
Nhà Cu Di ở gần đê. Muốn ra đường làng phải đi qua ngõ nhà Cò Bé. Sáng nào Cu Di cũng gọi Cò Bé cùng đi học. Cứ gặp nhau là Cu Di kể các giấc mơ đêm qua của nó cho Cò Bé nghe. Giấc mơ nào cũng đẹp đẽ vô cùng.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


 

GIẤC MƠ

(Nguyễn Linh Khiếu)


Nhà Cu Di ở gần đê. Muốn ra đường làng phải đi qua ngõ nhà Cò Bé. Sáng nào Cu Di cũng gọi Cò Bé cùng đi học. Cứ gặp nhau là Cu Di kể các giấc mơ đêm qua của nó cho Cò Bé nghe. Giấc mơ nào cũng đẹp đẽ vô cùng. Hôm nào đến lớp rồi mà Cu Di vẫn chưa kể hết các giấc mơ đêm qua.

Những giấc mơ ấy lạ lắm. Toàn là những chuyện thần tiên li kỳ. Những khu rừng đẹp lạ lùng. Những thành phố bằng vàng. Những con thuyền có cánh buồm đỏ chót. Những đức vua oai vệ. Những công chúa bé tẹo suốt ngày nhảy múa hát ca. Cu Di nói đêm nào nó cũng chu du khắp thế giới thần tiên.

Sáng nào mặt Cu Di cũng rạng ngời. Nó hớn hở kể các giấc mơ. Cò Bé đi bên cạnh lắng nghe vô cùng thán phục. Nó không hiểu sao Cu Di hiền lành như thế mà đêm nào cũng được chu du đến tận đẩu tận đâu. 

Một hôm thầy Thỏn giảng bài về ước mơ. Cả lớp không ai hiểu ước mơ là gì. Thầy hỏi khi ngủ các em có mơ không. Cả lớp giơ tay. Chỉ mình Cò Bé ngồi im. Thầy hỏi Cò Bé sao. Cò Bé đứng lên lí nhí thưa rằng nó không biết mơ. Cứ nằm xuống là nó ngủ tít nên chả có giấc mơ nào. Thầy lắc đầu ngán ngẩm cho nó ngồi xuống.

Thầy Thỏn gọi các bạn lên kể các giấc mơ đêm qua của mình. Đứa nào cũng háo hức kể những giấc mơ. Giấc mơ của đứa nào cũng đẹp đẽ lạ kỳ. Cu Di được thầy khen ngợi nhất. Rồi thầy nói ước mơ chính là những giấc mơ đẹp. Ai có ước mơ thì mới thành đạt. Kẻ nào không có ước mơ thì sẽ chẳng ra gì uổng phí một đời. Vừa nói thầy vừa đưa cái nhìn ái ngại về Cò Bé. Cả lớp ai cũng thương hại nhìn Cò Bé. 


14. 2. 2017

Nguyễn Linh Khiếu.
(Hoa khởi trinh. Nxb Hội nhà văn 2024)