Ma không hại người!

Ma không hại người!
Trời đã khuya, một người phải đi bộ qua nghĩa địa về nhà. Vừa bước vào cửa nghĩa địa ông ta thấy bóng người lố nhố, nói chuyện rì rầm. Rõ là ma! Sợ quá ông ta định quay lại nhờ nhà người bạn ngủ qua đêm chờ sáng.


Trời đã khuya, một người phải đi bộ qua nghĩa địa về nhà. Vừa bước vào cửa nghĩa địa ông ta thấy bóng người lố nhố, nói chuyện rì rầm. Rõ là ma! Sợ quá ông ta định quay lại nhờ nhà người bạn ngủ qua đêm chờ sáng.


Bỗng một người trong nhóm kia tiến tới nói: “Chúng tôi là ma. Nhưng MA có hại ai bao giờ đâu? Ông cứ yên tâm mà đi“.


Nghe vậy ông ta thu hết can đảm bước tiếp.


Trên đoạn đường khá dài qua nghĩa địa, ông ta còn nhìn thấy rất nhiều bóng người như thế. Quen dần, ông ta bắt đầu quan sát các bóng đó kỹ hơn. Có người béo tốt, hồng hào nhưng chân đi lặc lặc. Có lẽ ông này sinh thời là quan to nhiều tiền nhưng chết vì đột quỵ. Có người vàng vọt bụng to như cái trống. Chắc trước đây rượu bia nhiều chết vì xơ gan cổ trướng. Lại có cả cô gái không đầu, không tay chân. Hẳn là bị người yêu hãm hại phanh thây vẫn chưa tìm thấy hết các mảnh thi thể. Có ông mặt đăm chiêu, bí hiểm, hẳn còn dư âm của các cuộc đấu đá ganh đua chết không nhắm được mắt. Có người thanh niên cường tráng nhưng bợm trợn đầy xăm trổ, bụng thủng toang. Có thể là tử tù bị xử bắn…..Thương tâm hơn có cả hài nhi vài ngày tuổi, có lẽ bị mẹ vứt vào thùng rác lúc mới chào đời. Thôi thì trên dương thế ra sao, dưới âm đều có đủ.


Chỉ có điều tất cả đều vô hại, tuyệt nhiên không ai cản trở hay làm gì người đàn ông kia.


Ra khỏi nghĩa địa an lành, ông thở dài nhẹ nhõm. Miệng khẽ huýt sáo bài ông ưa thích: "Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay....".


Gần tới nhà. Bỗng hai tên thanh niên bịt mặt lao từ bóng tối ra, kề dao vào cổ ông rồi lột hết tiền bạc và mọi thứ có giá trị trên người ông. Trước khi lên xe máy phóng đi, chúng còn dùng hung khí đập vào đầu làm ông ngất xỉu lăn ra đất!


Đặng Thế Truyền

10-2018