Một cách giã từ

Một cách giã từ
Lần đầu tiên mình biết đến hoa Peony (tiếng Việt dịch là hoa Mẫu đơn Trung quốc) là vào năm sinh viên thứ nhất ở Liên Xô. Mình đã yêu ngay loài hoa ấy. Không chỉ vì nó đẹp. Trong ý nghĩ của mình hoa nào cũng đẹp, đẹp riêng.



(Ảnh: Pixabay)

MỘT CÁCH GIÃ TỪ
(Bùi Thanh Huyền)

Lần đầu tiên mình biết đến hoa Peony (tiếng Việt dịch là hoa Mẫu đơn Trung quốc) là vào năm sinh viên thứ nhất ở Liên Xô. Mình đã yêu ngay loài hoa ấy. Không chỉ vì nó đẹp. Trong ý nghĩ của mình hoa nào cũng đẹp, đẹp riêng. Có lẽ đầu tiên vì mùa hoa quá ngắn. Vỏn vẹn chưa đầy ba tuần. Chưa tròn kịp một vành trăng. Đi qua khu vườn Peony không nhận được mùi thơm. Chỉ khi áp bông hoa lên má, khi những cánh hoa như nhung chạm đến mềm dịu cả môi mình, là lúc cảm nhận mùi hương ngọt ngào, đằm thắm khẽ dâng lên. Nhưng có lẽ ấn tượng sâu nhất để mình có tình riêng với Peony là cái cách hoa trút cánh.  Đó là một đêm tháng sáu trong xanh yên tĩnh. Mình ngắm những cánh nhung dịu dàng lần nữa rồi đi ngủ. Khi mình thức dậy, thảng thốt thấy trong ánh sáng biếc xanh dịu nhẹ của ban mai, một sắc hương quỳ xuống. Những cánh nhung đổ trong đêm, tụ lại ngay dưới chòm lá xanh, như áo xiêm vừa trút. Hình như hoa vừa hát. Bài ca về một thời thiếu nữ thơ ngây. Tiếng hát cuối cùng vút lên là khi hoa trút hơi thở cuối. Trong màu thắm cánh hoa rơi,  thấy nét môi, nét mày, thấy hàng mi cong cong khép lại. Sự ra đi thắm tươi sự sống. Thật nhẹ nhàng, thanh thản như vào giấc mơ. Hoa không đợi khi tàn mới rơi. Không níu lại dù một phút giây héo úa. Hoa chết khi đang mỉm cười, giã từ trong hương sắc, dâng hiến để hư vô...

Khao khát dâng hiến và bản lĩnh giã từ... người Thục nữ là người Quân tử nhất.