Người làm ta lưu luyến

Người làm ta lưu luyến
Người ta cần gặp luôn là người làm ta lưu luyến. Đôi khi ta nên gặp người đó, người mà dù họ ở cạnh ta, hay ở xa ta, ta vẫn nhớ họ không nguôi, không dứt. Nhớ mà không được gặp, sẽ thấy chán như đời đầy u ám.


Người ta cần gặp luôn là người làm ta lưu luyến.


Đôi khi ta nên gặp người đó, người mà dù họ ở cạnh ta, hay ở xa ta, ta vẫn nhớ họ không nguôi, không dứt.


Nhớ mà không được gặp, sẽ thấy chán như đời đầy u ám. Nhưng gặp mà chẳng để lại lưu luyến gì thì khác chi khách gặp ngoài đường, đâu khác gì những cú đi sượt qua nhau thường ngày.


Chỉ là đối diện, hay đi sượt qua nhau, nó cũng giống như một tâm hồn chẳng có thanh hương. Đã không thanh hương như thế, thì gặp phỏng có ích gì.


Tác giả: Sư Pháp Định

Chuyển ngữ: Dương Chính Chức


Nguyên tác tiếng Hàn


그리운 사람


우리가 진정으로 만나야 할 사람은 그리운 사람이다.


곁에 있으나 떨어져 있으나 그리움의 물결이 출렁거리는 그런 사람과는 때때로 만나야 한다.


그리워하면서도 만날 수 없으면 삶에 그늘이 진다. 그리움이 따르지 않는 만남은 지극히 사무적인 마주침이거나 일상적인 스치고 지나감이다.


마주침과 스치고 지나감에는 영혼의 울림이 없다

영혼의 울림이 없으면 만나도 만난 것이 아니다.