Nỗi đau văn hóa

Nỗi đau văn hóa
Khi đọc và xem clip về cậu học sinh lớp 7 tấn công cô giáo chủ nhiệm không nương tay, bà giáo đau nỗi đau văn hóa tôn ti trật tự, tôn sư trọng đạo ngày càng mai một.

(Ảnh: Thanh Bình)



NỖI ĐAU VĂN HÓA

(Thanh Bình)

 

Khi đọc và xem clip về cậu học sinh lớp 7 tấn công cô giáo chủ nhiệm không nương tay, bà giáo đau nỗi đau văn hóa tôn ti trật tự, tôn sư trọng đạo ngày càng mai một. 

 

Khi môi trường giáo dục dung dưỡng thói áp đặt; làm ngơ trước lối giao tiếp bốp chát, chợ búa, thô kệch, bỏ quên những đúc kết ngàn đời “thầy già con hát trẻ”, chạy theo thời thượng với tây học một cách thái quá. Khi giáo dục quyền trẻ em, giáo dục tinh thần phản biện, giải phóng bản thân khỏi nỗi sợ hãi nửa vời từ gia đình đến nhà trường, làm gia tăng sự phản ứng và phản kháng bất chấp từ người học. Họ muốn nghĩ khác, làm khác nhưng chưa đủ vững nên nghĩ khác là sai thì làm càn là dễ hiểu. Khi thói thờ ơ vô trách nhiệm mang vỏ bọc tự bảo vệ an toàn bản thân… tạo nên những con người chỉ biết né tránh mất đi tinh thần xả thân vì nghĩa, thiếu kỹ năng xử lý khủng hoảng, xử lý tai nạn… khi… khi… và khi gia đình-nhà trường-cộng đồng không có sự kết nối chung tay, chỉ có bàn tay mở cho chim cất cánh, không có bàn tay nắm lấy bàn tay đồng hành làm mẫu, làm gương cho trẻ, thì, bạo lực học đường (từ phía người lớn đối với trẻ em và ngược lại từ trẻ em đối với người lớn) như cỏ dại gặp đất tha hồ xâm lấn.

 

Khi đọc và xem clip học sinh lớp 7 tấn công cô giáo chủ nhiệm không nương tay…, Người Bà vô cùng lo lắng nghĩ về tương lai gần của các con và các cháu, ngay tại đây, hôm nay, ngày mai, ngày kia; tuần này - tuần sau, tháng này - tháng sau, năm này - năm sau & năm tiếp… 

 

Nên, học theo nhà thơ Thanh Hải, xin làm con chim hót, xin làm một nhành hoa, một nốt trầm xao xuyến… gieo văn hoá ứng xử, giao tiếp truyền thống, lành mạnh & tinh tế với nền tảng yêu thương và biết ơn mỗi ngày qua mỗi video Bà Đọc Cháu Nghe cùng các Ông Bà, Bố Mẹ