Bèo dạt mây trôi

Bèo dạt mây trôi
Ở tận cùng phía Đông bãi nổi có một ngôi nhà lá đơn sơ và con đường nhỏ từ chùa đi ra đó. Đã ba năm nay, ngôi nhà nhỏ cạnh chùa thấy sinh động hẳn lên.


(Ảnh: Đỗ Ngọc)

VII. BÈO DẠT MÂY TRÔI


Ở tận cùng phía Đông bãi nổi có một ngôi nhà lá đơn sơ và con đường nhỏ từ chùa đi ra đó. Đã ba năm nay,  ngôi nhà nhỏ cạnh chùa thấy sinh động hẳn lên. 


Đó là kể từ ngày có một cô gái tầm ngoài ba mươi tuổi xuất hiện. Mặc áo nâu sòng. Khuôn mặt trái xoan, thanh tú, tóc dài tới tận kheo chân óng mượt đen nhánh đong đưa làm nổi bật tấm lưng ong thon thả. Hình như chị là một cư dân mới ghé về xóm hay là nàng tiên đến từ xứ lạ, nhưng ở cái xóm nhỏ này người ta cũng không rõ. 


Chị như một con ong chăm chỉ thật thà. Ban ngày  hết trồng đậu trồng cà, trồng khoai trồng Ngô, tối người ta lại thấy chị cần mẫn siêng năng dạy từng con chữ cho những đứa trẻ.   


Làm ngoài bãi bồi lấy lương thực nuôi ăn cho sáu đứa trẻ cho bản thân chị và giúp việc cho vị Ni trưởng trụ trì. Sáu đứa trẻ, mấy đứa lớn đang tuổi ăn tuổi lớn còn hai đứa nhỏ thì ốm yếu còi cọc.


Mấy Sào ruộng nơi chị chăm chút để cấy lúa. Còn đậu, Ngô và khoai thì chị vỡ hoang đất trên để canh tác. Với bàn tay chăm chỉ khéo léo mảnh đất quanh nhà và ngôi chùa nhỏ đã thành một kho lương thực gọi là tàm tạm đủ cho cả 8 cái miệng ăn. 


Chị không phải là tỳ kheo,  tóc dài thường xuyên búi cao. Phụ cho vị Ni trưởng bảo ban, nuôi nấng mấy đứa trẻ mồ côi, cơ nhỡ tá túc trong căn nhà lá cạnh chùa. 


Đêm hè đã khuya lắm rồi, lũ trẻ học xong đã đi ngủ cả rồi. Bên ngọn đèn dầu leo lét, chị tranh thủ lấy kim chỉ ra vá đồ cho mấy đứa nhỏ.


Làn gió mát từ phía sông thổi về mang theo mùi hương chanh hương bưởi  thật dễ chịu. Chị tự nhủ cố vá cho xong mấy cái áo quần cho bọn trẻ ngày mai cho chúng đến trường tổng kết và nhận thưởng. Nhìn xa xa ra bờ đê bên kia sông. Bên đó chắc giờ Phượng Hồng đã nở, còn bên này chỉ có chanh và bưởi và lúa và bọn trẻ…Dưới trăng đâu đây có một vài con ve sầu lạc bầy gọi bạn trong đêm. 


Đã quyết rằng ở lại chăm lo cho bọn trẻ nhưng nhìn bọn trẻ trưa nay tung tăng háo hức chuẩn bị nghỉ hè làm chị cảm thấy chạnh lòng. Tiếng ve sầu đang ra rả bỗng dưng im bặt. Tiếng đàn bầu nhà ai ở xóm trên réo rắt    


Bèo dạt, mây trôi, chốn xa xôi,  Anh ơi em vẫn đợi bèo dạt. Ngẫm một tin trông, hai tin đợi ba bốn tin chờ,… sao chẳng thấy Anh…


Không muốn khóc mà lệ cứ tràn mi, chị bần thần lấy khăn chùi mắt…  Nhìn ra sông rộng, dưới trăng vàng tháng Năm từng mảng lục bình vẫn trôi mải miết.