Ngôi trường mùa xuân
- Thứ năm - 15/02/2024 11:27
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Kim Anh)
NGÔI TRƯỜNG MÙA XUÂN
(Thảo Nguyên)
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to.
- Dạ có! Cho em quá giang với ạ!
Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng về chỗ chiếc xe tải biển số đỏ đậu dưới bóng cây phượng già.
Anh lái xe nhanh nhẹn chạy lại xách giúp hàng hóa bỏ lên thùng xe. Rồi mở cửa ca bin xe.
- Cô giáo lên đi!
- Cảm ơn anh ạ!
Xe nổ máy, con đường đất thở ra từng quầng bụi đỏ. Mắt vẫn chăm chú nhìn đường, đôi tay cầm chắc vô lăng, người chiến sĩ nói nho nhỏ.
- Tôi tên Kỳ,
- Còn em tên Lan ạ!
- Cô Lan dạy lớp mấy
- Em dạy ghép, lớp hai với lớp ba ạ!
- Lớp hai học lẫn với lớp ba à cô?
- Cũng gần như vậy. Nhưng em phải chia lớp thành hai nửa, một nửa là lớp hai, một nửa lớp ba. Giảng bài cho lớp ba xong, cho học sinh làm bài tập rồi giảng bài cho lớp hai.
- Lộn xộn vậy thì mệt nhỉ!
- Dạ! Cứ quay vòng vòng cũng mệt lắm anh à. Phải mãi mới đỡ đau rát họng vì phải nói nhiều, nói to.
Hai người chuyện trò vui vẻ, đoạn đường dốc dường như ngắn lại.
Kỳ cho xe rẽ vào sân trường. Cây cầy già tỏa bóng mát rượi trên khoảng sân bê tông sạch sẽ. Anh nhanh nhẹn lấy bao hàng trên thùng xe đặt lên hiên nhà. Lan rối rít cảm ơn. Ba cô gái ở phòng bên ra đón! Thấy anh lái xe đẹp trai họ cười cười, tếu táo.
- Anh bộ đội nhiệt tình với bạn em quá!
- Mai mốt chúng em nấu cỗ giúp chị.
Lan cười ngượng nghịu khi Kỳ tủm tỉm.
- Còn phải ý cô Lan đã chứ!
Các cô giáo mở bao hàng ra.
- Ô trời, bà Lan mua nhiều vở quá! Học trò đủ vở viết hết kỳ I đây.
- Thích quá! Có cả phấn màu nữa hở.
- Ừ phấn màu để viết tên bài học với vẽ hình.
- Nhờ được xe bộ đội chứ đi xe đạp chở đồ nhiều có mà ốm đòn!
- Thôi! Xếp gọn đồ đạc vào đi các nàng! Tôi đói lắm rồi đấy!
- Ờ! Ờ! Lẹ lên!
Ngày điểm trường 778 khánh thành, lễ trao tặng cho trường Tiểu học Khắc Khoan là ngày vui như hội. Chấm dứt cảnh cô và trò rét run, ướt nhẹp trong căn phòng vách lồ ô thưa, xiêu vẹo trong những cơn mưa rừng như trút.
Điểm trường mới có 5 phòng học xây dựng khang trang. Có cả phòng ở cho giáo viên nội trú như Lan và hai cô giáo khác từ Long Hà, Long Hưng tăng cường lên.
Các cô giáo còn trẻ, chưa vướng bận gia đình. Thời gian của họ dành hết cho soạn bài dạy học.
Phía bên kia bờ hồ, doanh trại quân đội trang nghiêm với cái cổng viết bằng chữ đỏ “Doanh trại quân đội nhân dân Việt Nam”. Mọi sinh hoạt trong doanh trại rất quy củ. Hình như nơi nào có bàn tay bộ đội là nơi ấy đất nở hoa kết trái. Những giàn bầu, bí trĩu quả, những luống rau xanh tươi tốt. Thỉnh thoảng được lệnh của thủ trưởng đơn vị mấy anh nuôi lại cắt rau, bầu bí tặng cho các cô giáo bên trường học. Lan bảo các bạn:
- Bọn mình cũng cuốc ít đất sau trường trồng rau ăn. Xin mãi của bộ đội ngại lắm!
- Phải đấy. Mai mượn cuốc làm luôn nhé!
- Mất ba buổi chiều, cuốc đất, san luống và chặt cây rào quanh, các cô đã có mảnh vườn xinh xắn.
Sáng nào Lan cũng dậy sớm mang bình xuống cầu ao bắc trên hồ nuôi cá của đoàn bộ đội xách nước tưới. Rau muống, rau dền, mồng tơi tốt tươi. Đỡ được một khoản tiền mua rau hàng ngày; lứa rau đầu tiên, các cô cắt, xếp cẩn thận vào bọc ni lông mang sang tặng cho bếp ăn bộ đội…
Học sinh ở khu vực này phần lớn là con cán bộ, chiến sĩ đang công tác tại Đoàn kinh tế quốc phòng 778 và con em các gia đình đồng bào S’tiêng ở những vùng lân cận. Ngày khai trường, ngày sơ kết học kỳ hay tổng kết cuối năm, lãnh đạo đoàn 778 cũng hỗ trợ nhà trường chuẩn bị rất chu đáo. Phần thưởng cho giáo viên và học sinh đều do Đoàn hỗ trợ.
Ngày tổng kết, Lan dậy sớm cùng Xuân và Hòa chuẩn bị bàn ghế, nước uống và hoa để buổi lễ thêm phần trang trọng.
- Chúng mình thật may vì được dạy ở điểm trường này nhỉ - Hòa vừa cắm hoa vào lọ vừa hớn hở.
- Quá là may mắn! Xuân phụ họa theo.
- Trường này là trường quân – dân mà!
Lan cười nhẹ.
Buổi lễ tổng kết năm học đầu tiên ở điểm trường, chính ủy Vinh phát biểu đầy xúc động.
- Tôi không chỉ là lãnh đạo đoàn 778, tôi còn là một phụ huynh. Tôi xin thay mặt cho các phụ huynh bày tỏ tình cảm trân trọng, biết ơn nhà trường và các thầy cô giáo - Trong hoàn cảnh khó khăn thiếu thốn, các thầy các cô đã nỗ lực bám lớp bám trường để con em chúng tôi có kiến thức làm hành trang cho cuộc sống sau này. Chúng tôi xin hứa sẽ tạo mọi điều kiện để cuộc sống của các thầy cô vơi bớt khó khăn, hoàn thành tốt nhiệm vụ “Trồng người”.…
Không chỉ là lời phát biểu, mỗi khi đơn vị cho xe đi nhận nhu yếu phẩm cho đơn vị, chính ủy Vinh đều dặn lái xe.
- Cậu nhớ ghé xem các cô giáo có muốn ra chợ huyện thì chở họ đi. Nhớ đón về đấy nhé!
Riêng với Kỳ, không đợi thủ trưởng dặn dò, khi nhận lệnh, anh đã lâng lâng niềm vui nghĩ đến đoạn đường ra phố huyện có cô giáo Lan đi cùng. Kỳ vẫn nhớ như in: buổi đầu chở Lan quá giang đi mua dụng cụ cho năm học mới. Thỉnh thoảng Kỳ nhìn vào gương chiếu hậu thấy khuôn mặt Lan hiền hậu; những sợi tóc mái bay bay. Giây phút ấy lòng người chiến sĩ đã dâng lên niềm ước nguyện.
Nhìn Kỳ bê những bao sách vở, dụng cụ giảng dạy xếp lên xe, mặt lấm tấm mồ hôi, lòng Lan sao xuyến lạ.
Xe chạy chậm trên con đường đất đỏ hướng về điểm trường bên doanh trại bộ đội. Hai bên đường, hoa cao su đã bung nở sắc vàng. Bây giờ đang là mùa xuân.
Thảo Nguyên