Chú bé tí hon

Chú bé tí hon
Ngày xưa có cậu bé Sáu tuổi bé tẻo teo Bé bằng ngón chân cái Mà nhà lại rất nghèo. Muốn giúp đỡ bố mẹ Tí Hon đòi chăn trâu Nghe con năn nỉ mãi Bố mẹ đành gật đầu.


(Ảnh: Thùy Dương)


CHÚ BÉ TÍ HON

 

Ngày xưa có cậu bé

Sáu tuổi bé tẻo teo

Bé bằng ngón chân cái

Mà nhà lại rất nghèo.

 

Muốn giúp đỡ bố mẹ

Tí Hon đòi chăn trâu

Nghe con năn nỉ mãi

Bố mẹ đành gật đầu.

 

Cậu chăn trâu rất giỏi

Trâu không ăn lúa, ngô

Cả ngày chỉ gặm cỏ

Và uống nước suối, hồ.

 

Rồi đồng làng hết cỏ

Phải đưa trâu lên rừng

Lên rừng Tí Hon thấy

Bông hoa nở tưng bừng.

 

Bông hoa bằng cái nón

Ở trên một cành cây

Lúc trâu đi ngang đấy

Tí Hon vào hoa này.

 

Ở giữa bông hoa đỏ

Có ba cô tiên xinh

Cả ba cô tiên đó,

Cũng tí hon như mình.

 

Một cô mặc áo đỏ

Một cô mặc áo xanh

Cô áo vàng cũng đẹp

Đẹp như một bức tranh.

 

Ba cô lấy bánh kẹo

Ra mời Tí Hon ăn

Thấy không ăn, bỏ túi

Ba cô tiên băn khoăn.

 

Sao không ăn bánh kẹo

Tí Hon phần mẹ cha

Mẹ cha tôi nghèo lắm

Đang chịu đói ngồi nhà.

 

Ba cô tiên cùng nói

Bạn cứ ăn hết đi

Chúng tôi sẽ giúp bạn

Chẳng với điều kiện gì.

 

Tí Hon cùng bạn mới

Ngồi sừng trâu về nhà

Thấy ngôi nhà sắp đổ

Ba cô tiên xót xa.

 

Bạn đi tìm cha mẹ

Về nhà. Chúng tôi chờ

Rồi chúng tôi giúp bạn

Một cuộc sống như mơ.

 

Tí Hon vừa đi khỏi

Tiên áo xanh vẽ nhà

Một ngôi nhà xinh đẹp

Đã từ từ hiện ra.

 

Còn cô tiên áo đỏ

Vẽ một đồng lúa vàng

Đồng ruộng thơm mùa gặt

 No đủ cho cả làng.

 

Cô áo vàng vẽ tiếp

Quần áo đẹp rất nhiều

Tất cả hóa thành thực

Ấm áp tình thương yêu.

 

Bố mẹ lạ quá hỏi

Nhà ai đẹp thế này

Ruộng nhà ai tốt thế

Áo đẹp của ai đây?

 

Chúng cháu giúp bác đó

Ba cô tiên đồng thanh

Từ nay không nghèo nữa

Sống cuộc sống yên lành.

 

Khi vừa mặc chiếc áo

Tiên áo vàng đưa cho

Thì xuất hiện phép lạ

Tí Hon thành cao to.

 

Hai bố mẹ mừng lắm

Cảm ơn ba cô tiên

Chợt ba bồ câu trắng

Vỗ cánh bay rất hiền.

 

TỐNG TRUNG