Con kiến kiện củ khoai

Con kiến kiện củ khoai
Có một anh giàu lắm Nhà rất nhiều trâu bò Lại có ao thả cá Nhà ngói xây rất to. Làng bên có cô gái Xinh đẹp nhưng nhà nghèo Anh nhà giàu thích lắm Thấy cô là anh theo.


(Ảnh: Kim Anh)

SỰ TÍCH CON KIẾN MÀ KIỆN CỦ KHOAI

(Tống Trung)

 

Có một anh giàu lắm

Nhà rất nhiều trâu bò

Lại có ao thả cá

Nhà ngói xây rất to.

 

Làng bên có cô gái

Xinh đẹp nhưng nhà nghèo

Anh nhà giàu thích lắm

Thấy cô là anh theo.

 

Sau nhờ bà mai mối

Hai người này gặp nhau

Rồi tháng qua ngày lại

Đã tính chuyện trầu cau.

 

Người đàn bà mối lái

Chỉ biết có đồng tiền

Được anh giàu cho bạc

Thỏa mãn cười như điên.

 

Biết nghèo như cô gái

Chẳng xơ múi được gì

Mối lái liền nghĩ kế

Thôi bỏ mối này đi.

 

Có một cô gái ế

Nhà giàu nhất vùng này

Tuy nhan sắc khiêm tốn

Phấn son vào cũng…hay.

 

Bà mối gặp cô gái

Nếu chịu chi cho tôi

Tôi sẽ cố hết sức

Cho hai người thành đôi.

 

Và thế là từ đó

Mụ mối lái tung tin

Đã nghèo. Không đoan chính

Thấy trai đẹp là nhìn.

 

Như mưa dầm ra nước

Quá tin mụ mối này

Tìm cách xa người cũ

Cuối cùng họ chia tay.

 

Chán ghét người tình cũ

Nhà giàu tìm người giàu

Đưa trầu cau dạm hỏi

Thế rồi họ cưới nhau.

 

Người nghèo bị tình phụ

Nhảy xuống sông thác oan

Cặp đôi vừa mới cưới

Lòng hối hận ngập tràn.

 

Mụ mối lái độc ác

Như sét đánh ngang tai

Rồi ra người ngớ ngẩn

Chẳng biết ai là ai.

 

Lần lượt mấy người đó

Chết xuống gặp Diêm Vương

Mở tòa Diêm Vương xử

Mỗi người đi một đường.

 

Mụ mối thành cái Kiến

Con gái của phú ông

Rất thông minh và đẹp

Đã đến tuổi lấy chồng.

 

Người cha của cái Kiến

Giàu nhưng chỉ biết tiền

Trong mắt lão già đó

Như nhau dù ác, hiền.

 

Cô gái (cô gái ế)

Thành một chàng thư sinh

Văn hay lại chữ tốt

Tuấn tú và thông minh.

 

Nhưng chàng ta nghèo lắm

Áo vá quần một manh

Khóa thi nào cũng trượt

Chẳng bao giờ có danh.

 

Đời có nhiều trái khoáy

Kiến lại si mê chàng

Kiến nghĩ tài giỏi thế

Sớm muộn cũng thành danh.

 

Cô nàng Kiến ao ước

Được sánh duyên cùng chàng

Cô lén cha lén mẹ

Giấu giếm tiền, bạc, vàng.

 

Khi giấu được kha khá

Đúc thành một củ khoai

Dặn chàng giả hành khất

Đem khoai vàng ra ngoài.

 

Rồi mấy ngày sau đó

Chàng đến cầu hôn nàng

Sính lễ rất đặc biệt

Là củ khoai bằng vàng.

 

Rồi ngày cưới cũng đến

Nhà trai khoai vàng dâng

Hai họ mừng rỡ lắm

Cỗ bàn cao mấy tầng.

 

Mâm sính lễ được mở

Chả thấy khoai vàng đâu

Chỉ thấy củ khoai luộc

Mấy con ruồi đang bâu.

 

Không ngờ sự lạ ấy

Chàng xấu hổ đi ngay

Kiến nghĩ gặp đại đểu

Sống làm gì nữa đây.

 

Lần này xuống Âm phủ

Kiến kiện củ khoai vàng

Diêm Vương cho giở sổ

Kể tội Kiến phải mang.

 

Xuất xứ câu Thành ngữ

Kiến mà kiện củ khoai

Là câu chuyện như thế

Xin lượng thứ nói dài.

 

TỐNG TRUNG