Sự tích cây bút thần

Sự tích cây bút thần
Ngày xưa ở làng nọ Có cậu bé thông minh Mồ côi cả cha mẹ Lủi thủi sống một mình. Cậu phải đi ở đợ Chăn trâu cho nhà giàu Chủ nhà là người ác Thường đánh cậu rất đau.


(Ảnh: Lan Phương)

SỰ TÍCH CÂY BÚT THẦN

(Tống Trung)

 

Ngày xưa ở làng nọ

Có cậu bé thông minh

Mồ côi cả cha mẹ

Lủi thủi sống một mình.

 

Cậu phải đi ở đợ

Chăn trâu cho nhà giàu

Chủ nhà là người ác

Thường đánh cậu rất đau.

 

Cậu còn bị bỏ đói

Quần đụp và áo manh

Nhưng cậu luôn nhẫn nhục

Chỉ mong mình lớn nhanh.

 

Một hôm qua trường học

Thấy mấy anh học trò

Được thầy dạy cho vẽ 

Những ngựa voi trâu bò.

 

Cậu bé ngồi ao ước

Vẽ được như người ta

Lúc ấy cậu sẽ vẽ

Rất nhiều lợn nhiều gà.

 

Bẻ que tre làm bút

Lấy than củi làm màu

Cậu say sưa học vẽ

Lúc cắt cỏ chăn trâu. 

 

Chắc Trời thương người khó

Cậu học vẽ rất nhanh

Vẽ nhiều và vẽ đẹp

Đàn cò đồng lúa xanh.

 

Rồi một hôm cậu được 

Tiên cho ngọn bút thần

Con hãy sử dụng nó

Vẽ trâu bò giúp dân.

 

Cậu vẽ gà vẽ lợn 

Tặng cho nhà đói nghèo 

Lại vẽ ngôi nhà nhỏ

Cho người sống gieo neo.

 

Biết có một cậu bé

Vẽ thành thật. Rất tài

Vua sai bắt cậu bé 

Vẽ vàng bạc cho ngài.

 

Cậu vẽ một hòn đảo

Vàng bạc đầy những bao

Sao mà ra lấy được

Mày đừng đùa với tao!

 

Biết là gặp ác độc

Giang hồ còn chào thua

Cậu thừ người suy nghĩ

Làm sao giết chết vua.

 

Tôi sẽ vẽ thuyền lớn

Rồi ngài lên thuyền ngồi

Căng buồm mà ra đảo

Thì sẽ lấy được thôi.

 

Vua tham ngay lập tức

Lên thuyền đòi đi ngay

Cậu liền vẽ sóng lớn

Dìm bọn gian ác này.