Chào mừng đến với Nhà Búp
Nhà Búp là Ngôi nhà văn chương được tạo nên từ hết thảy các mối cơ duyên kết tụ nhiều tâm hồn đồng điệu trong cảm nhận, đam mê sáng tác văn học của các thành viên nhóm “Búp trên cành” - những người đã gặp nhau từ thuở ấu thơ, qua năm tháng mải miết đi và bây giờ trở lại; của bầu bạn xa gần cùng chung tình yêu văn chương nghệ thuật.
Nhà Búp là nơi hội ngộ, cũng là nơi tìm về, để các thành viên sum vầy, đàm đạo, chia sẻ tâm tư tình cảm, ước mơ và khát vọng qua những áng văn thơ.
Về với Ngôi nhà văn chương này, từng thành viên sẽ tự thấy mình thêm thanh thản, an nhiên, nhẹ nhàng và thuần khiết. Để rồi mỗi ngày ta lại thấy cuộc đời này đáng sống, đáng yêu hơn!Xem tiếp >>.

Chiều nay về thăm mẹ, thấy mẹ ngồi nói chuyện một mình trước cái tivi quen thuộc, tôi chợt nghẹn...

Đói cơm rách áo, thiếu tiền. Ngửa tay, dày mặt, cảm phiền người thương. Lang thang gió khát bốn...

Mẹ, mẹ ơi...! hơn nửa chặng đường đời... Mà lời ru dịu ngọt thuở nằm nôi, Còn văng vẳng tiếng ầu...

Một mai đây điều mực thước tầm thường, Sẽ xóa mờ theo dòng chảy thời gian... Nhưng người đời còn...

Ta muốn quên đi... quên đi cuộc tình Quên đi cuộc tình của thuở ngây ngô Quên đi giọt buồn ướt đẫm...

Phượng Vàng, Phượng Đỏ bên nhau lại thêm Phượng Tím khoe màu tình yêu ba Phượng buôn với nắng chiều...

Nào kéo va ly ta cùng đi Trùng Khánh núi sông thật diệu kỳ Trải nghiệm đoàn tàu xuyên cao ốc ...

Trang Tác giả - Tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của nhà thơ tiến sĩ kinh tế Bùi Đại Dũng - một thành viên của Nhà Búp: tập văn xuôi “Bãi Vua” - Nhà xuất bản...
- Trang văn
- Tản Văn |
- Truyện ngắn |
- Thể ký |

Khi nắng bắt đầu vàng hơn, khi ve cất tiếng râm ran trên những tán lá, cũng là lúc hoa phượng đỏ rực cháy lên như ngọn lửa cuối cùng của tuổi học trò. Những chùm phượng vĩ nở đầy sân trường, trải dài...

Chiều nay về thăm mẹ, thấy mẹ ngồi nói chuyện một mình trước cái tivi quen thuộc, tôi chợt nghẹn lòng. Mẹ vẫn thường nói chuyện một mình như thể cha vẫn còn ngồi cạnh. Cách mẹ cười khẽ rồi quay sang...

Ngày xưa Voi và Cú Kết làm đôi bạn thân Cùng chia bùi sẻ ngọt Giúp nhau khi bạn cần. Một hôm Voi đói lắm Vào rừng tìm cái ăn Nó cứ đi, đi mãi Mà chỉ thấy khô cằn.

Những câu thơ ấy mang một vẻ đẹp buồn và lặng như một bản nhạc xưa vang lên trong buổi chiều nhạt nắng – nơi cảm xúc không cần lời giải thích, chỉ cần lắng nghe là đã thấy trái tim mình se lại.
- Cảm thức “phồn sinh”, lay thức buổi giao mùa
- Người thơ Kim Chuông
- Âm hưởng "đề, thực, luận, kết" trong lục bát truyện Kiều
- Phát biểu của TS Bùi Đại Dũng tại Lễ kỷ niệm Nhà Búp tròn 5 tuổi và ra mắt 12 tác phẩm mới
- Những trang viết từ trái tim có nắng
- Phát biểu của nhà thơ Kim Chuông tại Lễ ra mắt sách của các thành viên Nhà Búp

Khi tàu vào thành phố xa lạ... Thấy ánh đèn phố vốn chưa từng quen Anh mở lá thư em trao lúc chia tay Bỗng cảm thấy chưa bao giờ nhớ thế Chẳng nhìn rõ thành phố về đông chìm trong tuyết đêm Chẳng nhìn...

Chất hai chữ "Hy Vọng" lên thuyền, Dùng hai chữ "Nỗ Lực" chèo lái, Dù hai chữ "Thất Bại" có che tầm mắt, Dùng hai chữ "Nhẫn Nại" để xuyên qua, Nhắm hai chữ...