- Sáng tác mới
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại,...
Giờ này đã quá nửa đêm Nằm không ngủ được ra thềm ngắm trăng.Trông lên vẫn thấy chị Hằng Ngồi trong cung Quảng Thênh thang giữa trời......
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Văn hóa truyền thống vốn mang nội hàm rất lớn. Nếu chỉ xem bề mặt chữ nghĩa mà không hiểu được ngữ cảnh phát xuất câu nói, lại vội vàng gán ghép cho tác giả những ý tứ bản thân thiển cận hiểu được, như vậy thật đáng tiếc và uổng công tâm sức của những bậc thánh hiền!...
Tôi chẳng hiểu là vì sao mà đến tận giờ mình mới biết tới chùa Bách Tính, một di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia ngay trên quê hương mà trước đó tôi cứ nghĩ đó là khu chùa bên dưới cuối làng đất Thuận Nghiệp....
Không đủ đường để lưu tên danh nhân Bắc Ninh bé như chiếc ô quan họ Bóng con chữ thành Luy Lâu mờ tỏ Gặp người nào cũng liền chị, liền anh...
Giận dữ, ghen tuông, tức tối… đều là những loại “bụi bẩn” làm hỏng căn phòng tâm hồn của bạn. Khư khư giữ rịt lấy chúng chỉ càng làm cho cuộc sống của bạn âm u hơn mà thôi. Vì sao không đứng dậy, kéo rèm, “quét” rắc rối để tâm hồn bạn rạng rỡ trong những ngày cuối năm?...
Người Nam Định Nhà quê như Nguyễn Bính Đến câu thơ Cũng mặc yếm nâu sồng Quẩy gánh hát Đi khắp làng khắp chợ Dậu mùng tơi Lục bát cả thị thành Giọt mưa thu thánh thót Uớt thành Nam Lạnh đêm đông Những con thuyền không bến...
Cứ như là Đông chẳng thể tới đây Mùa chẳng tính tận cùng ngày tháng kết Hạ cứ thắm lời mây ru sóng biếc Thu ngút ngàn vời vợi sắc xa xanh....
Tình yêu muốn trở thành vĩnh hằng thì phải vượt được qua khó khăn thử thách. Hạnh phúc để có thể lâu dài đòi hỏi hai người phải học cách kiểm soát được bản thân....
Trên thế gian này thứ gì là khó được nhất? Không phải khoẻ mạnh trường thọ, không phải bạn bè tri tâm, cũng chẳng phải thân quyến hoà hợp....
Ngũ tạng hư mất ba rồi Còn hai tạng nữa nhờ giời vẫn an Trái tim vẫn đập nhịp nhàng Lá phổi vẫn thở đoan trang đều đều…...
Em nói gì mà líu ríu tiếng mưa Mà rừng ấp sóng mây, núi sà vào lòng biển Em nhắn gì mà nước nhớ nguồn nước tìm về bến hẹn Giữa muôn trùng rừng biển toạ lên mây....
Người mẹ già gánh đôi quang gánh Tấm lưng còng mẹ gánh cả mùa đông Gánh cả đời con, cả khi con không còn bé bỏng Với những lo toan, không một chút phiền lòng Mẹ nhường cho con tấm áo mùa đông...
Đôi chân in dấu biết bao nơi Đầu đã đội bao những đỉnh trời Đường đời mê mải quên năm tháng Đôi vai trĩu nặng gánh hành trang....
Người ta chọn “lương thiện” – không phải vì họ yếu đuối, mà vì họ hiểu rằng “nhân chi sơ, tính bản thiện”. Lương thiện, ấy chính là bản chất sơ khai và căn bản của loài người. Người ta chọn “nhường nhịn” – không phải vì họ đang chùn bước,...
Tôi đã từng biết rằng, quan tâm đến người khác là điều tưởng chừng như dễ nhưng lại khó thể hiện nhất. Tôi đã từng học rằng, mỗi lần được chia sẻ nỗi đau của người đang trong cơn tuyệt vọng, cũng là lúc tôi cảm nhận được mình là người có ý nghĩa trong cuộc sống này. Tôi đã từng hiểu rằng, khi biết......
Mải tìm hạc trắng sông Thao Vấp câu Xoan ghẹo ngã vào hội quê, “Linh tinh tình phập” giữ lề Mười hai đùng đục trăng thề tháng giêng,...
Giá anh đừng quên em nhanh thế Chắc mùa đông không đến sớm thế này Giá có thể nắm tay nhau lần nữa Em sẽ chờ dẫu bạc cả tháng năm...
Những nấc thang mây đơm bông trắng đỉnh trời Xanh lấp loáng ánh huy ngời rạng rỡ Vầng thiên kim thắp quang ngàn hoa đỏ Những sắc màu sóng sánh bước nguyên sơ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!