- Sáng tác mới
Nào! Cùng cất lên lời ca yêu mái trường! Nào! Cùng cất lên lời ca yêu thầy cô! Nào! Cùng cất lên lời ca yêu bạn bè! Khúc ca này - ta gửi lại trường yêu! Mỗi sớm mai ta đến với mái trường, Bao yêu thương của thầy cô nuôi dưỡng,...
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận...
Từ buổi dáng làng nằm trong chiếc ba lô anh khoác lên vai mang vào mặt trận một thời tuổi anh đồng nghĩa cùng cây súng niềm vui sáng lên những khoảng trời qua từng đợt bom rung...
Con hỏi mẹ ơi Có phải cánh hoa rơi Là bởi ánh trăng buồn và bình minh không đủ nắng Gió không màu hồng và sương mang vị đắng Ong bướm chẳng về, lá không ấp, không che?...
“Chàng Kim!” - Tôi khẽ ngước lên và gọi "chàng" như thế. Vẻ ngượng ngùng của cô gái vừa ở tuổi trăng tròn, đang xốn xang, người mình thầm thương, vụng nhớ. Kim Làng Thắng. Tôi người làng Râu, cách nhau một cây cầu với thôi đường chỉ hơn một trăm mét đường liên xóm....
Cảm ơn cuộc đời chút thảnh thơi Một khoảng lặng nhỏ cho riêng tôi Để được nghỉ ngơi và chiêm nghiệm Mọi thứ đã từng, thứ chơi vơi... Bỏ qua những lo âu, buồn phiền...
Chiều! Thông bần thần nhìn xuống phía dưới đồi. Xa xa một con đường mòn nhỏ lên lỏi đi ngang qua nhà anh trầm mặc. Hàng phi lao vi vút gió. Những cơn gió mùa Đông cứ phần phật cái ống tay áo của bên tay phải anh...
Cơn lốc tan rồi gió hết hung hăng Mảnh trăng khuyết Giời thả trong hồ nước Chuyện xưa bảo nếu ai mò được Giời cho lên ở với em Hằng...
....chưa đặt tên nỗi buồn ray rứt râm ran trong tiếng ve ngày hạ gió vô tâm xô mưa rào xối xả xuống linh hồn cô độc cuối không gian... bóng hoàng hôn dàn trải chốn thênh thang ồn ào gió bẻ nắng vàng gãy cánh...
Tháng Năm… màu đất Bazan Đỏ cành phượng vĩ, thắm ngàn suối khe Sương buông vời vợi sơn khê Nắng reo gió hát, tiếng ve dạo đàn...
Giá đã trả cho từ Thống nhất Là những vành khăn, những sinh vật ất ơ Những nấm mồ không xương trong lòng đất Và những kiếp người cầu bất cầu bơ...
Anh mải tìm em, mảnh trăng bé bỏng Chiều khạo khờ lẩn xuống dưới chân mây. Đêm nay khuyết một vầng tròn thương mến Để trong anh nỗi nhớ lại căng đầy....
Nguyệt ấn thiên giang (tiếng Hàn 월인천강 tiếng Hán 月印千江 - nguyệt ấn thiên giang), câu này có nghĩa là mặt trăng phủ ánh sáng của mình lên cả nghìn con sông....
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Mây trắng ngàn năm lại trở về Hạc vàng vẫn múa chốn sơn khê Ta ơi lưu luyến chi phồn tạp Mảnh trăng xưa không neo nổi câu thề. Mỗi buổi sáng nghe lời chim hót...
Lãng Bạc nhấp nhô dưới ánh trăng Xa xa thấp thoáng chị em Hằng áo dài xúng xính trong đêm hội Chú Cuội buồn thiu chẳng nói năng...
Nực nồng cả mấy tháng rồi, Đêm nay mưa đổ, tưởng mùa vào mưa... Thầm thì to nhỏ lời xưa, À ơi, tiếng mẹ như vừa ru nôi... Đêm dài, trời rộng, đời vơi,Sao tình mẹ, cứ đầy nơi tận cùng?...
Năm 1991, Nguyễn Linh Khiếu xuất hiện trong đời sống văn học với tập thơ Chùm mơ tiên cảm gây không ít ngỡ ngàng, bởi ông vốn là người giảng dạy và nghiên cứu triết học bỗng một ngày đẹp trời rẽ lối sang thi ca như một định mệnh,...
Ngoảnh đầu mùa hạ đã sang Vầng mây lạc lối lang thang vào chiều.Lạc mùa cơn gió liêu xiêu. Ánh trăng lạc giữa vườn yêu cuối trời....
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!