- Sáng tác mới
Nhoằng cái hết béng nửa năm Chưa gì ra món ăn nằm không yên Ong ong chỉ nghĩ tiền tiền Vợ già thì vưỡn "hiền hiền sát sao" Sát sao không phải khát khao...
Hơn sáu năm ròng rã Ăn một bữa, ngủ ngồi Đêm tựa vào hốc đá Hay nghĩa địa, gốc cây... Bước chân tu hạnh đạo Gieo nhân gian nụ cười Tâm quy y tam bảo Hỷ xả giữa cõi người......
Lưu danh con gái xứ Chèo trăm năm ứng nghiệm dáng theo Sông Trà Phải lòng bờ bãi phù sa tắm trăng thôn nữ nở hoa sân đình,...
Hôm nay đỏ thắng Mai trắng lên ngôi! Cuộc đời cũng thế mà thôi Xanh xanh đỏ đỏ thắng rồi lại thua! Thường dân cho chí nhà vua...
Tôi gặp ông lần đầu tiên năm 1998 khi được phỏng vấn sát hạch để chuyển về làm việc tại Ban Nghiên cứu của Thủ tướng tại trụ sở cũ ở số 6 phố Bà Huyện Thanh Quan. Ấn tượng nhất với tôi khi gặp là cử chỉ lịch thiệp,...
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì phải làm sao cho bớt Nghiệp. Còn ai...
Núi chia hai nửa hoàng hôn, Nửa mang nhung nhớ vui buồn vào đêm. Nửa kia đợi bước chân quen, Khẽ khàng lối nhỏ chốn em đợi chờ…...
Tóc như rêu óng ả suối Đông Má môi em như vỏ trái hồng Rằm Trung thu bày bàn thờ Phật Với anh, em là người đẹp nhất...
Năm ấy Cu Nhọ chỉ sáu bảy tuổi. Theo bố mẹ ra đê biển nằm trông chiếc thuyền gỗ thợ đang đóng dở. Giữa đêm trời nổi dông. Một ánh chớp chói lòa kéo theo là tiếng sét kinh hoàng....
Những cơn mưa mùa Hè át tiếng những đàn ve cánh phượng hồng tơi tả thành phố buồn lê thê Những cơn mưa mùa Hè tưới mát cánh đồng quê lúa vào thì con gái...
Vàng như lửa mặt trời từ phía biển Đón ngày dài mùa hạ lúc tinh mơ Đất âm âm qua đêm ngằn ngặt thở Cây lặng thầm ngóng gió đứng chơ vơ...
Lời nói tựa chìa khóa Mở hay đóng cửa lòng Có khi là vô giá Có khi là tổn thương... Người nói vì cố ý Cũng có thể vô tâm Đã vung thứ "vũ khí"...
Buồn thay cho dân tộc Lọt Phật giáo trá hình Có những sư đầu trọc Chuyên kinh doanh tâm linh... Thứ "tôn giáo quốc doanh" Cũng tàn phá đất nước Không chỉ là vật chất Mà văn hóa tâm linh!...
Cò Câm cùng một lứa với Cò Bé. Không nói được nhưng nó rất sáng dạ nhanh trí. Không đi học nhưng đầu óc chẳng kém đứa nào. Trừ khi ở trường còn ở đâu có lũ trẻ là ở đó có Cò Câm. To con lớn tuổi hơn cả bọn nhưng Cò Câm...
Tháng quốc tế Thiếu nhi chẳng biết viết cái gì gom câu thơ rơi vãi cặn đáy ly còn lại bạn bè đã bỏ quên, ố kính mắt tăng lên nhìn rõ mình xương khớp...
“Rau Rút nấu canh cua đồng húp để da mịn cho chồng mơn man” Bữa quê sau buổi đi làm gạch cua rau rút thả vàng vào canh, Nõn nà sắc diệp lục xanh...
"Khoe" chẳng phải "khiếu" của bà Cuộc sống mọi thứ đều là thường thôi... Hôm qua, một ngày thật vui! Tổng kết năm học, bà ngồi ghế trên... Chỉ chờ thầy cô điểm tên...
Cu Ti kém Cò Bé một tuổi. Nó suốt ngày ở nhà Có Bé. Nhà nó nghèo lắm. Quanh năm nó chỉ mặc một cái áo ngắn bị dứt một ống tay và chiếc quần đùi rách tua rua....
Mỗi ngày xả vài cơn mưa Mây còn đỏng đảnh nên chưa có chồng Nhẽ ra con bế con bồng Đến giờ mây vẫn nhông nhông giữa trời...
Hạnh phúc thực sự - như thường nói - là cả một hành trình, là cả con đường trải nghiệm - là từng giây phút sống trong hiện tại, là sự chuẩn bị cho những dự đoán tương lai và sau đó trở thành quá khứ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!