- Sáng tác mới
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Anh đã đi qua chiều gió nhẹ Để chợt nghe một khúc ru buồn Lòng cũng vương đôi chút sầu thương Vỗ về em rồi tương tư nhè nhẹ Anh phải đi nên em hãy quay về...
Con viết bài thơ đón ngày nhà giáo Mừng mẹ, cha, cậu, mợ, bác, dì Mừng chị, em, mình và con gái, Tình yêu thương con gửi về ông ngoại Thắp nén nhang thơm, lời chúc thật dài ......
Trong xanh sông chở về Trời Phù sa sông chở một thời tuổi thơ Lở bồi đau của hai bờ Dòng xưa đã khuất lờ đờ dòng nay Đằm mình Đoan Ngọ sáng nay Sông loáng thoáng, nước hây hây ngọn Nồm...
Đạo thính đồ thuyết (tiếng Hàn 도청도설 tiếng Hán 道聽塗說 - đạo thính đồ thuyết). Ở đây, đạo - đường, thính - nghe, đồ - tạo nên, - câu chuyện. Câu này có nghĩa là chuyện nghe ngoài đường ngoài chợ, chủ ý phê phán ai đó có cái tật đưa chuyện, nghe chuyện ngoài thiên hạ, cứ thế cả tin,...
Mã nhĩ đông phong (tiếng Hàn 마이동풍 tiếng Hán 馬耳東風 - mã nhĩ đông phong). Ở đây, mã - ngựa, nhĩ - tai, đông - hướng đông, phong - gió. Ý câu này là gió đông thổi vào tai ngựa. Nghe lạ nhỉ?...
Có hai chữ CÁT trong chữ Song Hỷ. Nó gắn vào câu chuyện của một danh nhân xưa: nhà cải cách ,nhà thơ Vương An Thạch. Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, do ảnh hưởng của nền văn hóa Trung Quốc nên chữ Song Hỷ có màu...
Một bàn tay vuốt chạm vào vũ trụ Vòm Thái Hư tròn trịa quay đều Bàn tay đẩy vào màu thanh xanh xao Tất cả trong veo thành ánh sáng Quả cầu Thiên Hà, chòm chòm sao sáng...
Ngu công di sơn (tiếng Hàn 우공이산 tiếng Hán 愚公移山 - ngu công di sơn). Ở đây, Ngu- đần, công - ông già (Thư Công là ông già nuôi khỉ, Ngu công là ông già chất phác), di - dời chuyển, sơn - núi....
Ngày xưa Ngâu tí tách thôi ví như nước mắt hai người gặp nhau Bây giờ mưa rõ thật lâu đường thành sông, muốn đi đâu dùng thuyền ......
Giữa trời những hạt mưa rơi Chơi vơi vội vã tìm nơi về nguồn Trốn nhanh nắng hạ trời buồn Chẳng mong trong nắng ánh lên sắc màu Chỉ cần nước lại cùng nhau...
Khi xưa ngày bé tí teo Ngày hè nơi bãi tiếng reo tưng bừng Anh em đội nắng mình trần Chơi trò đuổi bắt cát chồn bước chân...
Lưng chiều trời đổ cơn mưa Hạt bay hạt rớt nô đùa trước hiên Mây đen phá vỡ muộn phiền Đổ mưa trút bớt nỗi niềm không tên... Mưa rơi nhè nhẹ mắt em...
Mảnh hơn cả sợi tơ trời Bồ công anh trắng sắc người tìm nhau Tròn nỗi đau mối tình đầu Cùng tan tác với u sầu cách chia Như tơ bồ công anh kia Ngày đi tìm nhớ vun khuya cho đầy...
Mùa khô vừa chớm già Trời xanh như nín thở Con đường về nông trường Bụi mù trời đất đỏ Có đuôi chồn vàng úa Mỏi mắt tìm bóng râm Vắng tiếng chim chuyền cành...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Nỗ lực anh là cái thấy, Của tôi hay người xung quanh? Hay là cái gì khó thấy, Chỉ riêng anh biết mình anh. Thậm chí còn hơn thế nữa, Thất bại anh khóc một mình,...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Hoa nở rồi hoa tàn Trời mưa rồi lại nắng Duy tình yêu nơi em trong trắng Mãi tinh khôi vĩnh viễn muôn đời Có cánh buồm là có biển khơi Có hải âu là có ngàn cánh sóng Yêu đi em Tình yêu là khát vọng Để nhân gian tồn tại mai sau...
Anh có về Sông Hậu với em không? Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái Đò qua rồi câu ca còn ở lại Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa…. Anh có cùng em về với Cần Thơ?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!