- Sáng tác mới
Chỉ muốn khóc thôi, Tớ lại nhớ bạn rồi Chiều xứ nóng, mưa có còn rối cỏ? Vườn vẫn xanh một màu, hoa vẫn đỏ? Có bao điều thời gian chưa kịp ngỏ Nay bạn về, thu có biết xôn xao?...
Sắc vàng trên hàng cây Nghiêng nghiêng bờ Hoàn Kiếm Đôi mắt ai đâu đây nghĩ gì mà lúng liếng Bóng chim như lá liệng Chao chao tà áo bay Bàn chân còn lưu luyến Bàn tay nhớ bàn tay...
Xoãi hết chân tay giữa sân thượng nhìn mây. Trời nhợt nhạt, Có tí gì như mưa phùn gió bấc? Vèn vẹn một quầng trăng trắng đỏ, Bóng trăng lu, Trăng sần sùi như nắp sò, He hé mở......
Em đi giữa mùa thu vàng năm ấy Một mình, không vòng tay ấm sau lưng Vẫn con đường, hàng cây đứng chìm trong nước biếc Vẫn sỏi đá, khát khao lạo xạo dưới bàn chân....
Trong cuộc gặp giữa bạn bè nhất thiết phải có giao thoa về tâm hồn với nhau. Gặp quá thường xuyên thì sẽ không đủ thời gian để thẩm thấu độ đậm sâu của mối quan hệ đó. Bằng hữu tốt có lẽ là mối quan hệ mà dù ở cách xa nhau nhưng về tinh thần vẫn luôn là tâm giao như hình với bóng....
Trước ngõ nhà tôi trồng một khóm tre đằng ngà. Vừa làm cảnh, vừa lấy bóng mát. Từng đàn chim sẻ kéo nhau về đậu kín trên các ngọn cây. Chúng líu ríu gọi nhau, cãi nhau chí chóe. Nghe như một bản nhạc của sự sống vậy. Tôi có thói quen, vào những lúc thư nhàn,...
Em ru anh mòn vẹt đêm hè Em ru anh thức mà nghe lòng mình Trời cho em cái miệng không xinh Bàn chân nát đá cuối ghềnh vẫn theo. Tình yêu lớn bởi tình yêu...
Đất ơi, xin đặt những Nụ hôn những Bàn chân nhẹ nhàng êm ái Xin gửi Đất tiếng lòng thư thái cho Yêu thương mãi mãi vươn chồi Từ sinh ra đến cuối cuộc đời...
Mưa vẫn không ngừng rơi, Cứ trắng trời trắng phố, Gió đã thôi giận dữ, Bởi cây gần với nhau... Đèn hai hàng vẫn nở, Sáng vàng như lụa màu, Hẹn chờ nhau cuối phố, Để nghe mưa rì rầm ......
Dì tôi nhớ U, nước mắt lăn gò má. Chợ đã tàn, người về muôn ngả, Chỉ ngõ nhà ta vẫn bặt bóng hình. Hay là U còn vội ghé đồng xa Thăm ruộng lúa chiều qua mình cấy. Hàng nối hàng, mạ non dầy dậy....
Bốn thứ quan trọng nhất Trong cuộc đời đó là: Tình yêu, sự chân thành Tôn trọng, đúng sự thật Không có phẩm chất đó Đời bạn chẳng có gì!...
Hạ nồng nàn từng phiến nắng thiên thai Mải mê cháy quên cả chiều đã quái Núi Bà Rá uy linh huyền thoại In vào khung trời bình yên. Chiều Phước Long nghe thương nhớ gọi tên...
Nó giống như đôi mắt Băn khoăn nói điều gì Mối tình đầu qua đi Chỉ nỗi buồn ở lại Biết ở nơi xa ấy Người ta đã quên rồi Sao niềm yêu day dứt Thì thầm mãi trong tôi!...
Em trở về Phương Nam Bàn chân run trên cỏ Sao anh làm ngọn gió Cho nỗi nhớ lang thang? Sẽ còn mãi trong em Một tháng Năm như thế...
Rừng mùa mưa vợ chồng Ngâu suối dâng lũ quét mảng cầu lênh đênh Thủy thần kê máng lệch kênh vùng trũng sặc nước đồng ghềnh cháy khô,...
trên thềm một chiếc lá một sắc màu hay một sinh linh một diệp lục hay một ảo ảnh sinh ra nghĩa là một mình khởi minh một hành trình bàn chân lầm lũi biết mình là ai...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Có bao giờ lỡ hẹn đâu Ngàn năm, xuân vẫn giữ câu hẹn hò Em yêu anh để em chờ Yêu mùa xuân để ước mơ bao điều Mùa xuân - hẳn khát khao nhiều Để bao cánh én bay theo chớp ngày...
Chợt ngơ ngác Thấy đầu mình bạc trắng Thấy bàn chân cũn cỡn Chạy lon ton Theo vết bùn ai vừa lên bến nước Sông La xanh Xao xác tiếng ru buồn......
Bạn chẳng thể dũng cảm Nếu không bị tổn thương Không bao giờ học được Nếu không phạm sai lầm Không bao giờ thành công Nếu chẳng hề thất bại...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!